Chương trước
Chương sau
Ánh trăng chiếu xuống bóng người bí ẩn đang đi qua đi lại trong căn phòng tối, nhãn thần của hắn vô cùng hung ác, lại mạng theo một chút bi thương khó tả. Rốt cuộc hắn đã đợi được ngày này rồi! Rốt cuộc hắn đã có thể báo thù cho nàng, làm sáng tỏ tất cả chuyện này rồi! Hắn đắc ý tới mức lúc vừa bước khỏi cửa phòng đã nhịn không được ngửa mặt cười haha….
“Chuyện gì vậy, xảy ra chuyện gì??????”
“Không biết, ồn quá vậy?????”
“Bật đèn mau”
“Vâng” Ngay khi vừa hạ công tắc, toàn bộ ngôi nhà ầm một tiếng rồi nổ tung, biến thành một trời biển lửa, không một ai có thể chạy thoát. Chỉ có một tên điên đang đứng ở góc đường phía xa thoả mãn nhìn mọi chuyện, khóe miệng không kiềm lại được tiếu ý…..
“Conan, em sao thế????” Từ rạp chiếu phim đi ra, cảm thấy nhóc con hôm nay bị sao thế???
“Không sao ạ, bộ phim vừa rồi làm em cảm thấy có chút khó chịu, sát nhân không bị cảnh sát bắt, trái lại còn báo thù được cho vợ mình, xong rồi hết phim… Đối với một thám tử mà nói, bộ này cứ như sỉ nhục họ vậy.”
“Conan??????” Nghe được Conan nói, Ran kinh ngạc há hốc, thằng nhóc này…..
“A…. Em chỉ là nghe trên TV nói vậy thôi, ô ô…thằng bé kia có đồ chơi siêu nhân kìa, thích quá đi….” Nhìn thấy Ran ánh lên nghi hoặc, Conan lập tức chớp chớp đôi mắt, lộ ra biểu cảm vô cùng ngây tho trong sáng….
Quả nhiên, vẫn chỉ là một tiểu hài tử, Ran vẻ mặt bất đắc dĩ xoay người đi, “Chị cũng định nói với bố chuyện này, sau này đừng nên cho em coi mấy bộ phim thế này nữa, không khéo sau này trở thành tên Shinichi cuồng phá án kia là xong đời”
“Ha ha ….” Conan cười khổ, chỉ là đời này cậu không còn cơ hội trở lại thành Kudo Shinichi đâu.
“Chị Ran, bây giờ chị với anh Shinichi…” Chần chờ một lúc, Conan nhỏ giọng hỏi đến…
“Ừm… nói thế nào nhỉ? Shinichi nói thế nào cũng là mối tình đầu của chị, chị không thể trong thoáng chốc mà buông bỏ được…” Ran cúi đầu, “Đời này chắc chỉ có thể là thanh mai trúc mã với cậu ấy….” Đây là Ran tự nói trong lòng, cô đợi cậu lâu như vậy, thương cậu lâu như vậy, có ghét, cũng có giận, thế nhưng, bây giờ cũng đã có thể từ từ buông tay, cho dù hiện tại, đôi tay nàng muốn nắm không phải là của Shinichi, nhưng trong lòng vẫn luôn hoài nghi, ngày trước bọn họ trong lòng nhau có bao nhiêu phân lượng????
“Thật sao?” Như vậy cậu an tâm, nhưng trong lòng tự nhiên lại thấy thiếu vắng gì đó, cậu đột nhiên thật muốn gặp hắn… Cái tên quỷ sứ đó…
“Conan? Conan?” Thấy Conan thật lâu không nói lời nào, Ran lo lắng gọi liên tục…
“Ai nha, cậu đừng lo cho tên tiểu quỷ kia quá, chắc là bị doạ sợ rồi?” Sonoko từ đâu xía ngay vào, tâm tình của cô nàng thoạt nhìn thật giống như đang bực chuyện gì…”Cái tên Makoto đáng ghét, rõ ràng hôm nay đâu có trở về…” Cô đã chuẩn bị rất nhiều tiết mục, lịch trình rồi, tỷ như khán loại này kinh khủng điện ảnhsẽ cùng nhau đi xem phim kinh dị, sau đó, cô sẽ làm bộ kinh sợ tột độ…
“Makoto~em sợ quá…”
“Đừng sợ, đừng sợ, Sonoko, anh sẽ bảo vệ em cả đời…”
“Em cảm động lắm”
“Anh yêu em Sonoko…”
….
Sản phẩm thuộc về trí tưởng tượng của Sonoko
Kết quả?????? Tên kia cư nhiên lỡ hẹn, hại cho cô gái xinh đẹp tuổi đương xuân nào đó chỉ có thể cùng thằng nhóc lớp một này xem phim trinh thám….
Thì ra là bả nhớ người yêu … Conan bật cười hai tiếng, tui cũng đâu có muốn coi phim chung với bà…
“Hứ, đáng ghét! Đáng ghét!!!!! A!!! Đẹp trai quá!!!” Vừa đang chìm đắm trong oán niệm trách cứ người yêu, một khắc sau đã lập tức trở về bộ dạng mê trai kinh điển…
“Chị Sonoko, không sợ anh Makoto ghen sao?”
“Hắn còn không biết? Ta đây là muốn cho hắn ghen điên lên ấy. Hai chàng siêu đẹp trai vì ta quyết đấu, ôi~~~~ Sonoko, tội của ngươi chính là quá xinh đẹp rồiiiiii~~~”
—-Ói—-
“Conan, em sao vậy, sao tự dưng lại buồn nôn, có phải vì vừa ăn món bao tử cá không?”
“Chắc…chắc vậy ạ…”
“A, anh đẹp trai đang đi tới kìa ~~”
“Ha, chào mọi người” Anh chàng đẹp trai chủ động bắt chuyện chào hỏi, nhưng con mắt lại thẳng tắp mà nhìn Conan “ Nhóc con dễ thương ghê nha~”
“Đại ca ca, chào anh” Nghe được người kia khen cậu, Conan rất khả ái mà đáp lại. Mà hình như cậu từng gặp qua người kia ở đâu. Hình như không có đâu, bất quá phong cách thanh tao lịch lãm này thật đúng là giống người nào đó… Không lẽ…
“Hai vị mỹ nhân, tôi có vinh hạnh được mời hai người tham gia một buổi vụ hội không?” Anh chàng cúi người, làm một điệu mời lịch thiệp.
“Vũ hội?” Ở cửa rạp chiếu phim mời người ta tham gia vũ hội??
“Đại ca ca, anh cúi đầu mời lại có được không?”
“Được chứ, tôi làm sao từ chối được yêu cầu của một em trai đáng yêu như thế này?” Anh chàng cúi người xuống mặt đối mặt Conan, cậu lập tức lấy tay nhéo mạnh gương mặt vừa kề sát đó…
“Á đau đau…nhóc con…em làm sao vậy?”
“Conan, không vô lễ như vậy!” Ran nhanh chóng ôm bổng Conan lên, đối anh trai kia xin lỗi không ngớt, “Xin lỗi anh, cái thằng nhóc này luôn kỳ quặt như vậy, anh đừng trách tội ạ…. Conan! Em sao dám vô lễ với người lớn như vậy!!!”
“A, xin lỗi, anh đã quên tự giới thiệu…”
“Anh là Kết Thành Tân Du ”
“Kết Thành Tân Du?” Cậu thực sự hình như ở nghe nói qua ở đâu rồi…A, đúng rồi…
“Anh là minh tinh màn bạc mới nổi đấy à ~~~~~~~~~~~ Ôi ~~~~~”Sonoko không hề khống chế phát cuồng lên hú hét, liền bị Kết Thành bịt miệng…
“Anh là lén lút đi ra ngoài đó, nếu bị fan bắt gặp là khỏi thoát thân nha….” Kết Thành cười cười, hàm răng trắng đều rất dễ chiếm được cảm tình người khác…
“Em trai này, vì sao vừa rồi nhéo anh?”
“Nó khẳng định là bởi vì đố kị anh lúc lớn đẹp trai quá đó….” Sonoko lanh chanh vừa tự suy diễn vừa cười đến phản cảm”Cái thằng nhãi này, đối với mấy anh đẹp trai đều không có hảo cảm…”
“Thật à?”
“Đúng vậy, em nói có đúng không, Conan?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.