“Ta nói, Kaito, mắc mớ gì mà phải lội đến chỗ này vậy?” Conan cau mày, nhìn căn nhà nhỏ bên ngoài quấn đầy dây leo, lần trước là Tường Vi quán, lần này lại là cái giống gì đây? Dây leo quán à?….
Mà không biết, dây leo thì có tượng trưng cho cái gì không nhỉ….?
“Có sao đâu, tiểu trinh thám, em không thấy ở đây rất có không khí sao?” Dây leo xanh sẫm quấn dày đặc quanh các phòng ốc, làm cho cả gian nhà có vẻ âm trầm, dị thường ma quái. Ở đây rất thích hợp hẹn hò với tiểu trinh thám, hơn nữa tuyệt đối sẽ không có người đến quấy rầy bọn họ.
“Có, có không khí chết chóc ấy, chỗ này mà làm nơi sát nhân gây án thì còn gì bằng…” Conan gật đầu, lần này trường cho nghỉ vài ngày, phiêu lưu ở đây cũng không tồi, không cần phải đóng giả trẻ con hay đọc theo mấy bài học ngu ngốc trong trường khiến tâm tình thật thoải mái…
“Tiểu trinh thám, chúng ta rốt cục cũng có thời gian bên nhau rồi…” Kaito ôm Conan vào trong lòng, và mỗi lần nghĩ tới cơ thể nhỏ xíu của Conan, anh lại tiếp tục nghi vấn, “Tiểu trinh thám, em thực sự không có cách nào khôi phục hình dạng sao?” Chỉ có khôi phục hình dạng trước đây, anh mới….
“Kaito, lại suy nghĩ qua cái gì rồi?” Ánh mắt của Kaito làm Conan có loại cảm giác giống như đang bị tháo hết y phục.
“Không có gì.”
“Anh có phải cảm thấy… chúng ta gặp nhau là một sai lầm không?”
“Gặp tôi lúc còn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kid-x-shinichi-conan-nhoc-tham-tu-dang-yeu-cua-ta/3104829/chuong-17-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.