Editor: Hangbaobinh
Lâm Tĩnh Hảo chỉ cảm thấy khóe mắt đau nhói, giơ tay lên khẽ vuốt nước mắt ở khóe mắt, sau đó dịu dàng mỉm cười nói: “Mình không có khóc.?”
“Rõ ràng là cậu đã khó, lại còn cứng rắn không có thừa nhận.” Đường Hi rất đau lòng Lâm Tĩnh Hảo rõ ràng có lúc rất mềm yếu nhưng vẫn luôn luôn cậy mạnh để cố gắn chống đỡ, “Cậu nhìn mắt cậu đỏ giống như mắt thỏ rồi. Có phải trên TV có một người đàn ông đã từng làm tổn thương cậu hay không, cho nên khi cậu nhìn thấy anh ta liền nghĩ ngay đến những chuyện khổ sở sao, mà........”
Đường Hi thấy đầu Lâm Tĩnh Hảo cũi thật thấp đầy yên lặng, giống như đang trốn tránh cái gì đó, cũng không tiện tiếp tục nói nữa: “Tĩnh Hảo, đã qua rồi đã qua rồi, không cần phải để ở trong lòng nữa.”
“Tiểu Hi, mình cùng bọn họ chưa từng quen biết.” Lâm Tĩnh Hảo phủ nhận, cô và bọn họ sẽ không có sự tiếp xúc nào, không phải là người cùng một thế giới, “Ánh mắt mình đỏ là bởi vì ngày hôm qua mình làm thêm giờ, cho nên lúc xem tivi đã cảm thấy có chút đau mắt, sau đó mới khóc. Đúng thật là cậu xem nhiều phim truyền hình quá rồi nên sức tưởng tượng cũng thật là phong phú đó.”
Đường Hi nghiêm túc nhìn mắt củ Lâm Tĩnh Hảo, thấy bên trong có không ít tia máu, dưới vành, mắt cũng có quầng thâm đen: “À, hóa ra là như vậy. Chỉ là tại sao cậu lại phải thức đêm để làm việc, nhất định là chị Ngô lại giao việc cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kich-tinh-ong-xa-muon-thang-chuc/61828/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.