Tiêu Vân Đào nhướng mày, dùng ánh mắt hoa đào nhìn Lâm Tĩnh Hảo, lấy em gái bảo bối Lâm Tĩnh Thu của cô đến uy hiếp cô, hắn cũng không tin cô sẽ không ở lại. Mà Lâm Tĩnh Hảo lại cắn môi, dùng mắt trừng hắn. Bộ dạng như vậy ở trong mắt người không biết chuyện còn tưởng rằng Tiêu Vân Đào liếc mắt đưa tình với Lâm Tĩnh Hảo, mà Lâm Tĩnh Hảo lại làm nũng với hắn, hai người như người yêu đang liếc mắt đưa tình.
"Tiêu Vân Đào, anh thật sự đê tiện." Lâm Tĩnh Hảo vẫn trừng mắt hắn như cũ, hối hận bản thân không biết nhìn người.
"Cái này gọi là hiểu rõ nhược điểm của kẻ thù." Tiêu Vân Đào cũng không cho rằng như vậy, "Vậy cô nói đi, cô có phục không? Cô đi hay không đi?"
Hắn dùng Lâm Tĩnh Thu để uy hiếp cô, hiển nhiên là cô không thể không đi. Chỉ có thể kín đáo thở dài, cắn răng, hạ quyết tâm, một bộ dáng thấy chết không sờn: "Anh muốn tôi đến tôi sẽ đến, anh muốn tôi đi tôi sẽ đi, vậy cũng quá dễ rồi."
Lâm Tĩnh Hảo lại liếc hắn một cái, tránh xa Tiêu Vân Đào. Tiêu Vân Đào cong môi, nở nụ cười. Ván này hắn thắng. Hắn xoay người đuổi theo bước chân Lâm Tĩnh Hảo: "Một mình đi nhanh như vậy làm gì?"
"Anh quản tôi nhiều như vậy làm gì. Dù sao tôi cũng không có quăng người đáng thương ở nơi này là tốt rồi. Anh còn oán giận làm gì." Lâm Tĩnh Hảo nổi cáu, nhìn cũng không nhìn hắn, thầm nghĩ muốn tiệc rượu kết thúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kich-tinh-ong-xa-muon-thang-chuc/3100039/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.