Editor: tu tai
Cố Hạo Thần cảm giác được ánh mắt sắc bén bắn qua, theo cảm giác nhìn sang, thấy Cao Minh Tông, cả gương mặt của anh ta đều núp trong bóng tối, không thấy rõ vẻ mặt lúc này. Nhưng cái này không cần nói cũng có thể biết, anh có thể tưởng tượng ra tâm tình rối rắm của Cao Minh Tông lúc này. Nếu như anh ta có một tia hối hận thì sẽ quay lại nói lời xin lỗi với Lâm Tĩnh Hảo, nhưng anh sẽ không để cho anh ta có cơ hội đến gần Lâm Tĩnh Hảo, bởi vì cô là của anh.
"Lạnh không?" Cố Hạo Thần hạ mắt xuống, lộ ra vẻ ôn nhu, ánh mắt nhu hòa giống như ngôi sao trên trời.
"Có chút." Gió đêm thổi lất phất qua mặt làm mái tóc dài của Lâm Tĩnh Hảo cuốn lên, bay múa trong màn đêm, làm khuôn mặt nhỏ nhắn trắng muốt xinnh đẹp của cô càng thêm đẹp đẽ dị thường.
"." Cố Hạo Thần buông tay cô ra, chuyển sang ôm lấy hai vai của cô, ôm cô vào trong lòng, hai người thân mật dựa vào nhau. Lâm Tĩnh Hảo giương mắt lên nở nụ cười tươi như hoa nở mùa xuân với anh, dưới bóng đêm càng lộ vẻ cực kỳ sáng rỡ động lòng người.
"Như vậy sẽ không lạnh nữa." Cố Hạo Thần cũng nhếch môi mỉm cười, ánh mắt lại nhìn về phía Cao Minh Tông đang đứng. Ngây thơ giống như đang muốn khoe khoang với Cao Minh Tông vậy, hình như hơi trẻ con.
Đương nhiên Cao Minh Tông cũng thu hết hình ảnh thân mật của hai người vào đáy mắt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kich-tinh-ong-xa-muon-thang-chuc/3100018/chuong-52-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.