Edit: Hangbaobinh
Lâm Tĩnh Hảo cực kỳ bội phục khả năng đổi trắng thay đen của Thẩm Giai Liên. Cô phải căn môi thật chặt mới có thể nhịn được sự tức giận đang muốn thoát ra khỏi lồng ngực kia.
“Thẩm Giai Liên, người mà tôi không muốn gặp nhất trên thế giới này chính là cô. Tôi đã từng bị mù mắt nên mới coi cô là bạn thân nhất. Tôi giúp cô một lần mà lại là tự hại chính bản thân mình.” Lâm Tĩnh Hảo chưa bao giờ nghĩ việc giúp Thẩm Giai Liên tỏ tình lại làm cho cuộc sống của mình thay đổi nghiêng trời lệch đất, cũng làm cho cô có thể nhìn thấy rõ dàng người bên cạnh mình, “Từ khi mà cô đoạt được Cao Minh Tông từ bên cạnh tôi đi, tôi không còn ý nghĩ muốn anh ta trở lại bên cạnh mình nữa. Bởi vì anh ta là một người không trung thành trong tình yêu, việc nhẹ dạ cả tin vào những lời đồn đại của người khác tôi cũng không thấy hiếm lạ nữa, bởi vì anh ta không xứng đi cùng tôi trong cuộc sống còn dài này, cho nên đối với tôi anh ta là một người thất bại. Cô muốn ở cùng với anh ta thì tôi sẽ chúc phúc cho hai người, chỉ là không biết hai người sẽ ở chung được bao lâu. Bởi vì anh ta có thêt vì cô bà ruồng bỏ sáu năm tình cảm của chúng tôi, thì anh ta cũng sẽ tương tự mà vứt bỏ cô. Đến lúc đó tôi cũng sẽ không có đồng tình với cô, đây chẳng qua là cô tự làm tự chịu, không liên quan tới người khác.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kich-tinh-ong-xa-muon-thang-chuc/3099986/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.