“ nii à, sao nii quan tâm con nhỏ đó làm gì vậy?”_Kim Bích lên tiếng, tay chống lên bàn chờ đợi câu trả lời của ai đó. Thật ra cô cũng thắc mắc, con bé như nó ngốc thế lại khù khờ, nii của cô trước giờ đâu có quan tâm đến mấy đứa con gái khác. Lần này lại đích thân cô dẫn nó đến lớp học mới chịu, nhờ đàn em cũng được mà đâu cần phiền phức thế.
“ chỉ là có hứng thú thôi”_đôi mắt sắc lạnh, ít nói kiệm lời nhưng đối với em gái mình thì có ấm áp hơn một ít.
“ hứng thú??? Trước giờ nii đâu có thế?”_cô đảo mắt quanh anh, nhìn thôi cũng không đoán được nii cô nghĩ gì, con người này thật khó đoán.
“ không biết”_anh quay mặt đi chẳng muốn trả lời câu hỏi, sự thật lí do tại sao anh cũng không rõ, thật điên rồ khi quan tâm con nhỏ đó. Cô không nói thêm gì nữa lẳng lặng quay đi, vì cô biết. Nếu nii của cô đã không trả lời rồi thì có cạy miệng cũng chẳng nói. Anh ấy là thế, cứng đầu, cô chấp.
Trong lúc này, bên cạnh đó, nó đang đứng trước lớp học, căng thẳng bồi hồi thấy rõ. Nó thấy lạnh, ít nhất là vì ánh mắt của mọi người nhìn nó không mấy thân thiện. Nó cất tiếng chào mời: “ xin chào các bạn, mình là Trâm Anh. Mình mới chuyển đến đây học mong các bạn giúp đỡ. Mình cảm ơn nhiều lắm.”_ dù có run sợ đến mấy, nó vẫn cố vặn ra một nụ cười tươi nhất có thể. Nó men theo đường dọc của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kich-gia-nhung-yeu-anh-la-that/1928166/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.