Tên người gọi điện tới là Doãn Khang Hòa.
Trình Gia Mục nghe theo Hoắc Dật phân phó mà mở loa ngoài.
Doãn Khang Hòa: “Tiểu Mục, chuyện quay quảng cáo lần trước tôi nói với cậu có khả năng sẽ quay sớm. Tay cậu thế nào rồi?”
Tay trái của Trình Gia Mục còn kẹp trong lớp băng vải, nhưng cậu cảm thấy Hoắc Dật chẳng qua là chuyện bé xé ra to. Thân thể trẻ tuổi khôi phục rất nhanh, thực ra đã sớm liền lại, vậy nên cậu cam đoan với Doãn Khang Hòa: “Đã rất tốt rồi.”
Doãn Khang Hòa: “Vậy là tốt rồi, nếu như không được thì không cần cậy mạnh.”
Trình Gia Mục: “Thật sự không sao mà.”
Hoắc Dật nhíu nhíu mày, muốn mở miệng ngắt lời lại nhịn xuống. Trong vô thức, hắn vẫn không muốn để cho người khác biết được quan hệ giữa mình và Trình Gia Mục.
“Vậy thì được, thời gian quay sớm nhất cũng phải là tuần sau, tôi đã nói chuyện qua với đạo diễn Thạch. Đúng rồi, nghe nói Hoắc tổng tìm cậu nói chuyện? Thế nào, hắn mắng cậu sao?”
Hoắc Dật và Trình Gia Mục đều không hiểu chuyện gì, cơ mà dù không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng sếp ở ngay bên cạnh, Trình Gia Mục cũng không dám mạo muội hỏi, đành phải nói: “Không có.”
Nhưng Doãn Khang Hòa lại không có ý định ngừng cái đề tài này: “Không có chuyện gì hả? Hoắc tổng là như thế đó, tính tình hắn không tốt cậu cũng không phải không biết.”
Trình Gia Mục nghe xong cảm thấy mồ hôi lạnh liền chảy ròng, Hoắc Dật đang ở ngay đây đó!
Doãn Khang Hòa: “Hoắc tổng ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kich-ban-trong-sinh-cua-anh-de/643332/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.