Là Lý Tử Bồng.
Hôm nay Lý Tử Bồng trang điểm kiểu trong suốt, gương mặt trong sáng lộ nét ửng hồng, trên đôi mắt xinh đẹp cũng vẽ một lớp màu nhàn nhạt, nhìn qua vừa trẻ trung, tự nhiên lại không hề lố. Loại ‘trang điểm như không’ này thực ra còn khó hơn trang điểm đậm nhiều, vì muốn lộ ra nét yếu đuối nhu mềm mà trước khi trang điểm phải bôi tới 3 – 4 lớp nền, có khi trang điểm phải mất vài giờ mới xong.
Xem ra Lý Tử Bồng đã bỏ không ít tâm tư, loại hình này đem ra lừa gạt mấy tên thẳng nam ngốc hết chỗ nói vẫn dư sức. Trình Gia Mục liếc mắt là nhìn ra có chuyện mờ ám, nhưng mà Hoắc Dật, dù trên lý thuyết mà nói hắn cũng là người trong ngành giải trí nhưng có thể sẽ không hiểu rõ mấy chiêu trò này. Lúc hắn thấy Lý Tử Bồng, trong mắt còn lóe lên một tia thần sắc kinh ngạc.
Chút kinh ngạc này lập tức bị Lý Tử Bồng lý giải thành kinh diễm, cô nhịn không được khẽ nhếch khóe miệng, nhẹ giọng ôn nhu hỏi: “Hoắc tổng, nghe nói tiểu Mục bị thương nên tôi đến thăm, thật ngại quá không quấy rầy chứ?”
Nói là thăm Trình Gia Mục nhưng ánh mắt lại một mực dính trên người Hoắc Dật. Hoắc Dật nghe vậy liền nhăn mày: “Làm sao cô biết được nơi này?” Rõ ràng hắn đã dặn họ không được để lộ ra. Lý Tử Bồng có chút luống cuống đứng ở cửa, trong tay còn cầm theo hộp giữ ấm, trên gương mặt lớn cỡ bàn tay đều là vẻ đáng thương, thực sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kich-ban-trong-sinh-cua-anh-de/643326/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.