Hết thảy chuyện này Dạ Phàm đều không hề hay biết. Sau khi xuất viện cậu có một buổi hẹn với Sở Tử Sâm.
Hiện tại Dạ Phàm đã là người nổi tiếng nên Tiêu Lâm luôn dặn dò cậu ra ngoài phải mang thêm khẩu trang và đội nón. Địa điểm hẹn gặp là một nhà hàng lẩu giá cả khá ổn lại có phòng bao riêng.
Vừa gặp nhau Sở Tử Sâm đã lập tức sấn tới gần soi kĩ mặt mũi Dạ Phàm.
"Ở bệnh viện 2 ngày mà vết bầm hầu như đã mờ gần hết thì xem ra vết thương của cậu không nặng lắm"
Cuộc hẹn với Sở Tử Sâm bị dời lại vì mặt Dạ Phàm lúc đó quả thật không thể gặp người. Người này cứ gặn hỏi mãi nên Dạ Phàm phải nói ra lí do không đi được. Rốt cuộc buổi hẹn bị dời qua hôm nay.
"Đúng vậy, chỉ bị thương ngoài da thôi là do Tần.." Dạ Phàm cảm thấy bản thân vừa nói hớ, kịp lúc dừng lại.
"Tần....?" Sở Tử Sâm mặt đầy nghi vấn
"Không... Là do mọi người làm quá thôi chứ không bị gì nghiêm trọng đâu" Dạ Phàm cười trừ, qua quýt cho qua.
Mặc dù nghi ngờ nhưng người ta đã không muốn nói Sở Tử Sâm cũng không muốn đào sâu thêm.
Leng keng ...
Sở Tử Sâm nãy giờ vẫn luôn nghe thấy thanh âm như tiếng chuông vang lên rất nhỏ. Lỗ tai cậu ta từ nhỏ đã có thính lực khá tốt nên khẳng định bản thân không nghe nhầm. Tìm tòi 1 hồi mới nhìn thấy thứ gì đó lấp lánh từ cổ chân Dạ Phàm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kich-ban-tro-thanh-nguoi-noi-tieng/3738013/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.