"Cậu là ai? Chuyện này liên quan gì đến cậu chứ" Điểm chung của những kẻ xấu là không thể nói lý với họ.
"Ok, không liên quan, không liên quan" Dạ Phàm cười hì hì vô tội, cúi đầu giả vờ như chỉ đang nghịch chiếc điện thoại trong tay
Cô gái kia rốt cuộc bị dời đi lực chú ý
"Đây là điện thoại của bạn tôi mà, mau trả đây, sao cậu lại giữ nó được chứ?"
"A, sao tôi biết chứ, tôi chỉ biết là tôi đã gọi cho bảo an rồi, nếu cô không rời đi thì kết quả thế nào tôi không đảm bảo đâu đấy!"
Dạ Phàm không muốn phải động tay chân với con gái, trường hợp lúc nãy cũng đã là bất đắc dĩ.
"Không phải là cậu sợ ngay cả con gái cũng đánh không lại sao?"
Hệ thống rất biết đâm vào điểm đau của người khác.
Dạ Phàm không thể phủ nhận "Đúng vậy, tao sợ mất mặt, hài lòng mi chưa?"
Cô gái liếc nhìn qua Tần Viễn suy nghĩ một lúc, dù không tình nguyện vẫn phải buông hắn ra.
Trong nhà vệ sinh rốt cuộc chỉ còn lại hai người đàn ông. Tần Viễn không lên tiếng mà đứng dựa vào tường, Dạ Phàm gọi hắn cũng không đáp lời. Chần chờ một hồi cậu mới tiến lại gần hơn.
Ngay lúc này Tần Viễn mới chậm rãi di chuyển tay mở vòi nước, hoá ra là muốn lau đi vết tích của người phụ nữ kia. Chỉ là cậu đứng cách một quãng cũng có thể ngửi thấy được mùi nước hoa trộn với mùi rượu, mùi vị khá là khó ngửi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kich-ban-tro-thanh-nguoi-noi-tieng/2654166/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.