Bạch Phong Tịch cũng vừa đi làm thêm xong trở về phòng mới thấy được Dạ Phàm trả lời tin nhắn của mình. 
2 người nói chuyện với nhau được vài câu thì bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa. 
"Đã trễ như vậy còn ai đến tìm nữa vậy chứ?" Cậu lẩm bẩm nhưng vẫn đi mở cửa. 
Bạch Phong Tịch vừa hé cửa ra 1 chút liền hoảng hốt muốn đóng cửa lại nhưng đã quá muộn Người nọ đã giữ được vành cửa, sức lực lại rất lớn, cậu không thể khiến nó di chuyển thêm chút nào. 
Bên ngoài phòng của Bạch Phong Tịch lúc này là 5 tên đàn ông với khuôn mặt bặm trợn nhìn qua liền biết không phải là người tốt. 
2 tên phía sau ngay lập tức bắt lấy Bạch Phong Tịch không cho cậu chạy trốn. 
Cậu hét lớn, ra sức Giãy giụa. 
"Các người là ai? Mau thả tôi ra" 
Tên cầm đầu không trả lời cậu mà ra hiệu với đàn em 
"Đem người lại đây" 
Bạch Phong Tịch lúc này mới nhìn rõ trong tay bọn họ là ai... Ha ha... Chính là người cha nợ nần ngập đầu của cậu. 
"A Tịch, A Tịch giúp ba với!" 
Người đàn ông bị hai tên khác nắm áo lôi đi xềch xệch. Bộ dáng ông ta lôi thôi lếch thếch, có lẽ cũng đã bị đánh qua vài trận nên khuôn mặt cũng có không ít vết thương to nhỏ. 
Bạch Phong Tịch không thể thoát khỏi, hai tay đang bị hai kẻ khác kiềm kẹp. Cậu tức giận chất vấn. 
"Cứu ông? Tôi giúp ông chưa đủ nhiều sao? Tôi và 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kich-ban-tro-thanh-nguoi-noi-tieng/2654092/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.