"Theo như kịch bản thì chúng ta phải có một trận đấu rồi kết thù thành bạn, đây là phương án tự nhiên nhất rồi, và kết quả trận đấu là cậu thua tôi."
"Tại sao?" Tạ Kiêu nhíu mày.
Bên trên chính là nội dung lần nói chuyện điện thoại đầu tiên của bọn họ.
"Thứ nhất, Hứa Ý không cam lòng bị cậu đánh bại, tôi phải thay cậu ta cứu vớt lại mặt mũi; Thứ hai," ở đầu kia điện thoại Phó Dương vô cùng thản nhiên: "Ở trong trường tôi cũng có chút tiếng tăm, mọi người đều hy vọng tôi có thể ở mãi trên cao, tôi không thể thua được, vậy thì chỉ có thể để cậu thua mà thôi."
"Thắng thua dựa vào bản lĩnh, cậu không có bản lĩnh thắng được tôi, còn đòi tôi phải giả vờ thua cậu, cậu không cảm thấy rất quá đáng à?"
Phó Dương bật cười: "Đôi khi thắng thua còn phải xem hên xui nữa, để tạo hiệu ứng thị giác tốt nhất cho người xem, chúng ta mới phải cần đến một kịch bản để đảm bảo được không có một chút sơ hở nào, không phải à?" Phó Dương nhắc cho Tạ Kiêu nhớ rằng trận đấu này là một phần của vở kịch.
Kết thúc cuộc nói chuyện, Tạ Kiêu quăng điện thoại trên giường, bản thân thì ngã xuống nằm dang tay dang chân thành hình chữ đại.
Cảm giác như bị Phó Dương dắt mũi ấy. Mơ mơ màng màng mà ngầm đồng ý diễn kịch, lại mơ mơ màng màng đồng ý giả vờ thua bóng.
Đầu óc vốn dĩ luôn luôn tỉnh táo dường như bị kẹt bánh vậy, như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kich-ban-thien-thap-cuu/2683786/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.