Cố Lương lúc này không còn chút sức lực nào, nên cú đấm này cũng không tính là nặng tay. Dương Dạ ôm lấy Cố Lương, lập tức chạy nhanh về phía phòng hắn. 
"Anh đấm nhẹ quá rồi. Để tôi đưa anh về thay đồ trước, chờ sau khi anh bình phục thì tôi sẽ để anh đánh một trận ra trò." 
Sau khi về phòng, Cố Lương tự mình thay quần áo. Dương Dạ nhân lúc này tới phòng bếp lấy chậu than cùng một ít than. Lúc hắn trở về, Cố Lương đã thay xong quần áo và đang nằm trong chăn bông. 
Thấy than đã cháy hết, Dương Dạ đặt lò than ở bên cạnh giường gỗ, sau đó mở cửa sổ để không khí thoáng đãng tràn vào. Làm xong tất cả, hắn đứng bên giường, nhỏ giọng hỏi anh: "Anh có còn khó chịu ở đâu không?" 
Cố Lương cũng không thèm nhấc mí mắt lên, nghiêng người ngủ. 
Dương Dạ giúp anh vén góc chăn, cũng không có phát ra tiếng động, chỉ yên lặng nhìn anh. Một lát sau nghe thấy hô hấp của anh dần đều đặn, hắn biết anh đã ngủ say rồi. Cho đến giờ phút này, nhìn thấy anh bình an vô sự, trái tim luôn treo lơ lửng của hắn cuối cùng cũng có thể buông xuống được. 
- 
Cố Lương cũng không biết mình đã ngủ bao lâu. Anh bị đánh thức bởi tiếng cãi vã ở ngoài cửa. Cố Lương chậm rãi ngồi dậy, day huyệt thái dương, nhìn về phía cửa, vừa hay nhìn thấy hai bóng người đang đứng dưới ánh nắng hoàng hôn. 
Hai người một trước một sau đứng ngược sáng, tạo thành 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kich-ban-sat-nhan-doi-thuc/2653947/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.