"Đúng vậy, tôi cũng không biết."- Nhị sư huynh nói đến đây, mở miệng ngập ngừng, tựa như có hơi do dự khi nói ra.
Dương Dạ bắt được chi tiết này, vội hỏi: "Anh còn muốn bổ sung thêm gì sao?"
Nhị sư huynh dừng một chút, mới nói: "Không... không có. Chỉ là... thi thể mà anh chụp, có thể cho tôi xem một chút được không?"
"Được."- Dương Dạ lấy máy ảnh treo trên cổ xuống, chuyển ảnh chụp cho nhị sư huynh.
Nhị sư huynh nhìn chằm chằm bức ảnh một hồi lâu, lông mày càng ngày càng nhíu chặt, thật lâu sau mới thả lỏng ra.
"Được rồi."- Nhị sư huynh trả máy ảnh lại cho Dương Dạ, "Vậy tôi đi qua chỗ khác tìm."
"Tấm ảnh này có vấn đề gì sao?"- Dương Dạ híp mắt, dùng áp lực để bức nhị sư huynh.
Nhị sư huynh do dự một chút, rồi nói: "Anh xem, nét phía trên của chữ "súc" và nét dưới của chữ "sinh" phải sâu một cách kỳ lạ không? Cùng một nét vẽ mà sao độ nông sâu của vết khắc lại không giống nhau?"
*Chữ "súc sinh" là 畜生, chắc ở đây ý chỉ nét phẩy ở phía trên chữ "súc" và nét gạch ngang cuối của chữ "sinh"
Dương Dạ tinh ý, hỏi lại ngay lập tức: "Ý anh là vết dao này do hai người gây ra?"
Dựa theo suy luận trước đó của Dương Dạ và Cố Lương thì nạn nhân bị giết bởi một con dao và bị giết bởi một trong hai vị sư huynh.
Bây giờ lời của nhị sư huynh càng làm mọi chuyện trở nên phức tạp hơn—— Ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kich-ban-sat-nhan-doi-thuc/2653933/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.