Khi Vương bất lão đi đến trước mặt Cố Lương, anh ta hơi sững sờ, như thể nhìn ra được người trước mặt là đàn ông. 
Cố Lương không ngờ là anh ta chỉ ngẩn ra một lúc, rồi rất nhanh đã nhập vai trở lại: "Cảm ơn nương tử đã chuẩn bị canh an thần cho ta. Ta sẽ uống ngay." 
Cố Lương cau mày nói: "Đừng gọi tôi như vậy. Đây không phải là diễn kịch thật, và anh cũng không phải là NPC, cần gì phải nhập vai như vậy? Huống hồ..." 
Huống hồ anh có biết mình là người chết của kịch bản này không? 
Vương bất lão nghe vậy, cười ủ rũ, ngồi xuống ghế gỗ. 
Một lúc sau, anh ta nhìn Cố Lương: "Anh là người mới à? Anh mới chỉ chơi qua "Cái chết của ông chủ Bạch" thôi đúng không? 
"Anh là người chơi cũ à?"- Cố Lương hỏi. 
"Ừ, cũng không hẳn. Tôi đã đóng qua rất nhiều kịch bản, nhưng chỉ quanh quanh ở cấp độ dễ, tôi chưa tiếp xúc với cấp độ khó bao giờ."- Vương bất lão thở dài, "Tôi đã quen với trò chơi này rồi. Càng chơi anh sẽ càng chìm đắm vào nhân vật, rồi anh sẽ cảm thấy việc nhập vai như vậy giúp mình quên đi được thực tại, quên đi đúng sai. Anh phải đắm chìm vào trong trò chơi, nếu quá tỉnh táo... thì sẽ phát điên." 
Cố Lương không tiếp lời, từ chối cho ý kiến. Nhưng đuôi lông mày bên phải nhướng lên, khoé môi hơi chếch nhẹ xuống dưới, lộ ra vẻ hơi khinh thường. Rõ ràng anh không đồng ý với Vương bất lão. 
Lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kich-ban-sat-nhan-doi-thuc/2653912/chuong-15.html