Lần trước là vì không có trạm dừng chân giữa chuyến tàu, Hoàng Tuân không thể xuống được, và buộc phải trải qua đêm thấy ma đó.
Nếu không thì cậu đã rời tàu từ lâu rồi, ai lại mà muốn ở nơi kinh khủng đó?
Nội dung của cuốn tiểu thuyết đã nói với cậu rằng có vấn đề với "Trường THPT Trần Hưng Đạo".
Trừ khi Hoàng Tuân bị điên, mới có chuyện cậu sẽ ngoan ngoãn đi vào.
Hoàng Tuân rời đi trực tiếp khỏi cổng vào của "Trường THPT Trần Hưng Đạo", và đi theo con đường vào thành phố, cậu dự định tìm một nơi mà cậu có thể nằm nghỉ một thời gian, sau đó sẽ quay lại sau khi cuốn tiểu thuyết kết thúc.
Dù sao điện thoại di động đã sạc đầy pin, có sạc dự phòng, tìm một chỗ an toàn đọc tiểu thuyết hoặc chơi vài trò chơi, có việc gì trong trường học cũng không liên quan gì đến cậu.
Đối với nội dung của thế giới này, cậu có thể nhìn thấy những thứ đó sau khi vào, mà không cần phải mạo hiểm.
Sau khi trở lại thế giới thực, cậu có thể đọc kỹ lại những chương mới của tiểu thuyết để trích xuất thông tin trực tiếp...
Sờ vào chiếc ba lô sau lưng, Hoàng Tuân biết rằng mình đã đoán đúng.
Nếu cậu mang theo thứ gì đó khi xuyên qua nơi này, nó có thể đến thế giới này cùng với bản thân.
"Không biết lần sau gọi Lê Hoa Phát đến nhà chơi không. Vừa đọc tiểu thuyết vừa đụng vào cậu ta, không chừng mang được cậu ta vào..."
Nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kich-ban-kinh-di/2887675/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.