"Kết bạn?"
Ai lại đi kết bạn với một người tâm thần!
Dương Khánh Vĩ thấy Hoàng Tuân không có ý định bắt tay với mình, anh xấu hổ rút tay về, nghiêng đầu nhìn về phía sau Hoàng Tuân.
Vào lúc này, ánh mắt của Hoàng Lan vừa tình cờ gặp Dương Khánh Vĩ.
Nhìn anh ta bắt tay như một lời chào ...
"Hoàng Tuân, bạn cùng lớp hả con?"
Trong nhà.
Mẹ vừa đan len vừa hỏi.
Sau khi Hoàng Tuân nghe câu hỏi của mẹ mình, cậu định trả lời là không, nhưng Dương Khánh Vĩ nói trước.
"Dạ, dì, cháu là bạn học của Hoàng Tuân."
"Không, anh này không phải bạn học của con, con không biết anh ta."
Hoàng Tuân vội vàng sửa lại.
Tay cậu vẫn đặt trên nắm cửa, nếu bên kia đột ngột xông vào hay gì đó, cậu sẽ lập tức đẩy cửa đóng lại và chặn Dương Khánh Vĩ ở ngoài cửa.
Hoàng Tuân không nghĩ rằng sự xuất hiện của người này sẽ mang lại điều gì tốt đẹp.
Sau vụ việc phả khói và rình rập cậu, đã giảm thiểu ấn tượng tốt của Hoàng Tuân về Dương Khánh Vĩ xuống thấp nhất
Dương Khánh Vĩ mặc bộ đồ như tối qua.
Chỉ là không biết có phải là anh ta đem đi giặt khô hay không, phía trước quần áo cũng không có vết bẩn.
"Chuyện gì vậy?"
Mẹ thấy tình hình của hai người không ổn.
Cô đặt chiếc áo len trên tay xuống và nghi ngờ đi về phía cửa.
Không biết có phải ảo giác hay không.
Khoảnh khắc mẹ nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kich-ban-kinh-di/2887290/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.