Giữa trưa, ngoài giáo đường là ba con heo đói bụng đang kêu ca không ngừng…
“Ô… Chúng ta đi mua cái gì về ăn có được không? Đói chết đi.” Gray lên tiếng đầu tiên
“Đúng vậy, thật sự rất đói” Jim phụ họa.
“Không được! Các cậu không nghe thiếu chủ phân phó chúng ta không được đi lung tung sao? Vạn nhất thiếu chủ đi ra không thấy người cậu ấy sẽ…” Willie nói được một nửa, đột nhiên như gặp quỷ sợ tới mức nghẹn họng nhìn trân trối.
Hai con heo kia nghi hoặc nhìn theo ánh mắt hắn.
“Má ơi! Người kia… Người kia không phải Tần lão đại sao?”
“Là hắn! Hơn nữa trong ngực hắn ôm không phải là …”
“Thiếu chủ!” Ba người trăm miệng một lời kêu to, vội vã lao ra khỏi xe.
“Tần… Tần lão đại, thiếu chủ của chúng tôi làm sao vậy?”
“Đúng vậy đúng vậy, thiếu chủ không có việc gì chứ?”
Tần Chấn Dương đem thiếu niên đặt ở ghế sau, “Ách, không có việc gì, chẳng qua cậu ấy rất thích… ân… kích động mà ngất đi thôi.”
“Các người… có phải đã đánh nhau không?” Ba con heo đều nhìn thấy hai người quần áo không chỉnh tề.
Tần Chấn Dương cười cười không nói còn yêu thương giúp thiếu niên sửa vuốt lại mấy sợi tóc mất trật tự “Các cậu đưa cậu ấy trở về chăm sóc thật tốt, tôi đi đây.”
“Nhưng mà…”
Tần Chấn Dương không tiếp tục dây dưa cùng bọn họ, trực tiếp lên xe khác lái đi.
Ba người đều nghi hoặc.
“Kỳ quái, thiếu chủ lúc đi vào rõ ràng mặc thường phục, vì sao đi ra đã thành quần áo của cha xứ?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kich-ai-tieu-than-phu/7195/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.