Mộc Khuê bước ra từ phòng giáo viên, mắt đang chăm chú vào tờ giấy mời phụ huynh trên tay đầy rối bời. Cô không biết phải làm sao với nó nữa, bà ngoại giờ đã già đi lại bất tiện còn chưa kể lý do mời là vì đánh nhau với bạn học về vấn đề yêu đương. Nếu bà biết được sẽ càng không an tâm về Mộc Khuê hơn.
Cả ngày Mộc Khuê cứ như người mất hồn, làm việc cũng không được tập trung, bị nhân viên làm chung nhắc nhở mấy lần.
Một suy nghĩ lóe trong đầu, Mộc Khuê còn hắn mà? Để đây lại phải nghĩ cách làm thế nào để Khổng Dạ Khương giúp cô mới được.
Lết thân xác mệt mỏi về đến nhà Mộc Khuê cởi áo khoác và khăn quàng cổ tùy ý vứt xuống sàn.
Tiểu Dạ thấy Mộc Khuê về thì nhảy lên tìm một chỗ thoải mái nhất nằm bên cạnh.
Bây giờ là thứ bảy mà thứ hai tuần sau phải gặp phụ huynh rồi, còn không thấy Khổng Dạ Khương đâu chứ đừng nói đến chuyện nhờ vả hắn.
"Tiểu Dạ!" Mộc Khuê đang nấu canh thì bỗng dưng hét lên làm cho Tiểu Dạ đang ngồi trên kệ bếp giật mình, lông dựng đứng nhảy thót lên.
Nếu không phải là quỷ chắc Tiểu Dạ đã chết một lần nữa với trò đánh úp bất ngờ này của Mộc Khuê.
Mộc Khuê quăng cái vá qua một bên, túm lấy Tiểu Dạ. "Tiểu Dạ, em biết nhà của Khổng Dạ Khương không?"
Tiểu Dạ vẫn chưa hoàn hồn lại chỉ gật gật. Nó đã ở bên phục vụ cho Khổng Dạ Khương tính theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-uoc-mau/3455587/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.