Bóng đèn đường lướt trên thân chiếc xe hơi màu đen nhám, con đường nhỏ hai bên là rừng thông ẩm ướt vắng lặng như tờ. Một lúc sau dừng lại trên một ngọn đồi phía tây thành phố.
Nơi này được mọi người gọi là Đồi Thông do ở cách xa thành phố nên rất ít người biết đến. Không khí vô cùng trong lành, không có ai cũng rất tiện để ngắm thành phố về đêm.
Khổng Dạ Khương tháo dây an toàn thì phát hiện Mộc Khuê đã ngủ từ lúc nào. Lông mi rũ xuống, để lại một bóng đen nhàn nhạt trên gương mặt trắng nõn, mái tóc đen dài có chút lộn xộn, từng nét đều như được khắc họa làm cho người khác cảm thấy vô cùng bình yên.
Trong xe yên tĩnh chỉ còn tiếng điều hòa và hơi thở đều đặn của Mộc Khuê.
Hắn đưa tay định tháo dây an toàn cho Mộc Khuê.
"Đến rồi sao? Sao anh không gọi em dậy?" Mùi hương quen thuộc đột nhiên ập đến làm cho Mộc Khuê lười biếng ở mắt.
"Dạo này chắc vợ nhỏ của anh vất vả nhiều rồi." Khổng Dạ Khương vuốt mái tóc của Mộc Khuê đầy cưng chiều, màu đen sâu thẳm trong đôi mắt hiện lên chút độ ấm.
Hôm nay hắn mặc một chiếc áo phông trơn màu, quần tây đen kết hợp với áo khoác dạ làm cô nhớ đến chiếc áo len đã mua lúc đi cùng Lâm Lộc.
"À, lúc nãy em có mua cho anh một cái áo len." Cô xoay người ra ghế sau tìm kiếm chiếc túi chứa chiếc áo cho hắn thay.
"Aa anh đừng bảo với em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-uoc-mau/3318885/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.