Khổng Dạ Khương sắc mặt liền thay đổi, mắt nhìn bố mẹ rồi dời sang chỗ Khổng Minh hiểu ra gì đó. "Sao bố mẹ lại qua đây?"
Chuyện của hắn chỉ có thể là do Khổng Minh bám đứng mách lại cho bố mẹ hắn biết.
Khổng Minh cảm nhận được ánh mắt đầy sát khí của Khổng Dạ Khương khóe miệng giựt giựt khó khăn nặn ra nụ cười không thể giả trân hơn.
Người phụ nữ bước lên đánh vào cánh tay của Khổng Dạ Khương, không thèm để ý đến hắn mà trực tiếp đi vào trong nhà. "Cái thằng này! Không mời bố mẹ vào còn dám hỏi?"
Người này là Trác Nghi? Nhưng không đúng lắm, rõ ràng bữa trước gặp cô ta là một cô gái chạc tuổi với cô cơ mà. Hôm nay lại trở thành một người phụ nữ có nét trưởng thành hơn, cùng lắm chỉ khoảng 30 tuổi còn xưng là mẹ của Khổng Dạ Khương? Chuyện gì đang xảy ra vậy? Đầu Mộc Khuê nổ đom đóm chuyện này chưa xong thì rắc rối khác đã đến!
Cô lúc này đã quên mất mình đang chửi Khổng Dạ Khương, ngoan ngoan lẻo đẽo theo sau lưng Khổng Dạ Khương.
"Khuê Nhi, đến đây ngồi với ta. Kệ thằng con bất hiếu đấy đi!" Trác Nghi hất cằm tinh xảo, lên tiếng phá vỡ bầu không khí trong phòng khách, tay đập đập vào chỗ ngồi cạnh mình ra hiệu.
Mộc Khuê bị gọi tên thì giật thót tim liếc mắt thăm dò Khổng Dạ Khương nhưng hắn chả có động tĩnh gì.
Trác Nghi thấy cô chần chừ mãi không ngồi, nhanh tay kéo cô ngồi xuống cạnh mình, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-uoc-mau/2757863/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.