Màn nước tối tăm, sâu thẳm không thấy đáy.
Izu cố gắng quờ quạng hai tay với chút hi vọng mỏng manh sẽ chụp được cậu bạn đáng yêu ấy. Người đó... thân thiện, hiền hòa, dễ mến. Cậu ấy chưa bao giờ gây hấn gây thù với ai cả. Cô thật sự không hiểu tại sao lại có người muốn hại chết một người như thế. Ghen tị sao? Chỉ là ghen tị sao? Ngoài lý do đó ra còn lý do nào khác nữa sao?
Đây... thật sự là thế giới mà cô đang sống?
Và bây giờ, bao trùm lấy cô là sự sợ hãi, cả sự bất lực nữa. Sal không biết bơi. Không biết cậu ấy đang giãy giụa hướng nào. Người bạn thiên tài ấm áp như nắng ấy...
...
Hết hi vọng rồi, Izu không thể nhịn thở lâu hơn nữa. Cô đành phải cố gắng trở lại mặt nước lấy ít dưỡng khí để tiếp tục tìm kiếm. Không còn thời gian để nhờ bất cứ ai trợ giúp nữa rồi.
Hướng đến ánh sáng mỏng manh của buổi chiều tà, Izu theo đà bơi lên. Bỗng, cô cảm nhận được một luồng nước lạ thường quấn quanh người, bất giác cuốn chân cô xuống. Cô hốt hoảng chới với, chân quẫy đạp liên hồi, nhưng thủy lực càng ngày càng tăng khiến cho cô không có cách nào lên cao hơn được.
Những tưởng cô sẽ chết thảm trong làn nước quái dị này, nhưng ngay khoảnh khắc mà cô nghĩ mình sẽ ngất đi thì đột nhiên, một bàn tay từ trong bóng tối vươn tới...
Chỉ kịp cảm thấy cả thân người nhỏ nhắn bị ôm gọn. Cảm giác đau rát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-uc-ve-mot-thien-than/3282870/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.