Mochi đang nhắm mắt dưỡng thần, chợt cảm thấy bên eo buồn buồn, một bên vai dường như bị ép xuống.
Hai mắt lập tức mở to, khẩn trương quay đầu nhìn sang bên cạnh...
Ai đó vẫn đang ngủ ngon lành, tay quàng qua eo anh, đầu tựa hẳn vào vai anh, thỉnh thoảng còn vô thức dụi dụi. Gương mặt Mochi thoáng hồng lên một chút, nhưng rồi anh nhanh chóng trấn tĩnh lại ngay.
Cô gái này... Cả cái kiểu ôm này nữa... Rõ ràng là cô ấy đã xem anh như gối ôm không hơn không kém rồi.
Izu cứ thế an nhiên ngủ say sưa, mặc cho gương mặt ai đó biến đổi vô cùng thú vị. Những lọn tóc vàng vô tư cọ cọ vào cổ khiến anh nhồn nhột, tuy nhiên, anh lại không hề cảm thấy phiền phức chút nào. Nhìn gương mặt nhỏ nhắn đang say giấc bên vai, trong lòng chàng trai tự nhiên lại dâng lên một cỗ cảm xúc ngọt ngào.
Mochi cười nhẹ, dịu dàng ngắm nhìn từng cái chớp khẽ của hàng mi dài xinh xắn, lặng im nghe tiếng thở đều đặn an nhiên phả nhè nhẹ trong không gian, thỉnh thoảng lại mơn trớn trên cổ anh khiến anh phải hít một hơi thật sâu để trấn tĩnh lại.
Một lần nữa, vẫn tiếp tục nhìn ngắm nhan sắc xinh đẹp ấy, bàn tay vô thức đưa lên, dịu dàng chạm vào suối tóc mềm mượt.
Cảm giác này... đã rất lâu rồi, anh mới có lại. Sự yên bình đôi khi trở nên thật xa xỉ. Anh ước gì giây phút này sẽ kéo dài mãi mãi...
Cô chỉ cần làm một cô gái bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-uc-ve-mot-thien-than/3282846/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.