Ánh nắng bình minh nhẹ nhàng lại một lần nữa êm dịu ôm lấy thủ đô Nhật Bản đông vui náo nhiệt, ôm luôn cả ngôi trường Kokka danh tiếng cả nước. Izu vừa bước xuống khỏi chiếc siêu xe sang trọng, chớp mắt đã phát hiện ra một bóng dáng thiếu niên đang đứng ngẩn ngơ quan sát ngôi trường từ bên ngoài. Cô vui mừng vẫy tay gọi:
- Rashu - kun!
Chàng trai tóc nâu giật bắn mình một cái, hoảng hốt quay ngang quay dọc rồi dợm bước chuẩn bị chạy, cho đến khi cậu kịp thấy Izu thì mới thở phào, sau đó nhíu mày gắt gỏng:
- Chị đừng có tùy tiện gọi tên ta ở đây.
Izu cười khổ, cầu hòa:
- Không gọi thì không gọi. Mà em đứng đây làm gì thế? Có chuyện gì cần giải quyết sao?
Rashu im lặng một lúc, cặp mắt bàng bạc vẫn cẩn thận đánh ngôi trường danh tiếng. Cuối cùng cậu mới nhàn nhạt trả lời:
- Ta sẽ vào đây học!
Izu chớp mắt, mừng rỡ hiểu ra vấn đề:
- A, em muốn thi vào đây sao? Nếu được thế thì tốt quá. Cố gắng nha, vô trường Kokka rồi, nếu có gì khó khăn chị sẽ tìm cách giúp.
Thân là Hội trưởng Hội học sinh nên bình thường Izu đã rất năng động trong việc hỗ trợ, giúp đỡ học sinh trong trường rồi, huống chi, Rashu lại có cái ơn rất lớn đối với cô. Cho đến bây giờ, cô vẫn chưa thể quên được cái buổi chiều khủng khiếp ấy.
- Chẳng cần phải cố gắng, ta đã muốn thì sẽ dễ dàng vào được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-uc-ve-mot-thien-than/3282828/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.