Izu cắn cắn môi, cuối cùng quyết định nhẹ nhàng luồn tay mở chốt cửa bước vào.
Trộm thì đã sao chứ? Thế chủ động hiện vẫn đang nghiêng về phía cô. Hắn có lẽ vẫn chưa biết chủ nhà trở về. Và cũng không loại trừ khả năng hắn đã bỏ đi rồi. Trong nhà hiện tại có những món đồ điện tử là đáng giá thôi, chứ về mặt tiền bạc thì cô luôn cẩn thận cất trong tài khoản riêng hết. Ăn trộm mà vào phải nhà cô chắc cũng không ngăn được mà rủa thầm.
"Cạch".
Izu giật mình quay phắt sang bên hông nhà. Vừa có tiếng động phát ra ở bên đó. Nơi ấy, chẳng phải là nhà kho sao?
Ăn trộm kiểu gì mà lại mò vào nhà kho thế này? Chẳng lẽ lục lọi trong nhà xong rồi thất vọng đến mức ra nhà kho tìm vận may?
Tên này... túng tới mức đó rồi sao? Chi bằng xin bổn tiểu thư một tiếng, không chừng ta sẽ mở lòng từ bi mà đưa tay cứu giúp.
Izu lần tìm đến khu nhà kho, hoàn toàn không để ý việc cô vừa bị nhiễm cái tính ái mộ bản thân của ai đó...
Quả nhiên, cửa nhà kho đang mở hé, tiếp đó là những chuỗi âm thanh lạch cạch sột soạt nối nhau vang lên. Izu tự nhiên lại thấy tội nghiệp cho hắn. Trong đấy ngoài mấy món đồ cũ ra, còn thứ gì đáng giá đâu chứ?
Bỏ công ra tìm kiếm như vậy trong bóng tối... quả thật không đáng!
A, hắn đang bước ra. Từ trong bóng tối, một bóng đen lù lù tiến dần đến cửa. Tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-uc-ve-mot-thien-than/3282825/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.