Hiện tại thì cũng đã khá khuya rồi.
Căn biệt thự nhà Tian hiền lành yên ắng chìm vào trong bóng tối ở một - nơi - nào - đó mà chưa ai khám phá ra. Những tán lá xanh mướt khẽ lay động theo làn gió, nhè nhẹ cạ mình vào khung cửa sổ được chạm khắc tinh xảo, như mời như gọi, lại như cung kính cúi chào một bóng dáng vương giả đang thảnh thơi dựa lưng vào chiếc gối to êm ái trên chiếc giường lớn được phủ drap trắng tinh tươm bên trong.
Dara với tay sang cầm lấy tách cà phê, nhấp một ngụm rồi lại đặt nó lên chiếc bàn kiếng bên cạnh, tiếp tục lật một trang sách mỏng. Những lọn tóc bạch kim của anh được buộc hờ hững dưới đuôi tóc, vắt sang một bên, cùng với bộ pijama giản dị khiến cho hình tượng người đứng đầu của chàng trai trở nên chững chạc và hiền hòa hơn bao giờ hết.
- Sal đấy à? Có chuyện gì sao?
Dara chợt lên tiếng, mắt vẫn không rời khỏi trang sách.
Bên ngoài thoáng im lặng một chút, rồi một giọng nói ấm áp quen thuộc chậm rãi len lỏi qua khe cửa:
- Em có chuyện muốn bàn với anh.
- Vào đi!
Cửa phòng khẽ hé mở, nhẹ nhàng không một tiếng động. Sau đó là một bóng dáng thanh tú bước vào.
- Em đứng ngoài đấy cũng lâu rồi nhỉ? Có chuyện cần nói, sao lại không gọi anh một tiếng?
- Em sợ làm phiền anh.
Sal vừa dứt lời, đã đưa tay lên xoa vào chỗ vừa nhói lên trên trán.
Dara
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-uc-ve-mot-thien-than/3282811/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.