Trên đời này, sẽ chẳng bao giờ có ai có thể hoàn hảo mà giả mạo Sal. Bởi lẽ, bản chất của anh đã vượt ra ngoài sự phán đoán của con người. Anh không bao giờnói mấy lời thừa như kiểu "Em đã ở đâu thế?", "Anh lo cho em lắm!", "Đừng làm anh lo như thế nữa nhé!"...
Anh, là loại người khó hiểu nhất trên đời.
Anh có thể cười trong mọi hoàn cảnh. Dù cho bản thân có rơi vào tuyệt vọng, thống khổ, hiểm nguy trùng trùng, hay thậm chí là cả...
Cái chết.
Phải, dù biết rằng bản thân chẳng mấy chốc sẽ chết, anh cũng vẫn sẽ hướng về phía người thân, nở một nụ cười thư thái, như thể mình chỉ đang làm một việc quá đỗi bình thường vậy.
Ấy thế mà đôi khi, Jun lại khát khao nhìn thấy anh khóc...
Cô căm hận Thiên Luật khi đã khai sinh ra điều lệ "Người Thế Mạng" từ thuở khai thiên lập địa, căm hận cả Ngọc Ngũ Sắc, thứ tuân theo luật lệ đó mà tạo ra các thế hệ Người Thế Mạng cho các Tân Thượng Đế ở Thiên Quốc, để đến bây giờ, tạo ra một Tian Sal... khiếm khuyết đi vài thứ cảm xúc.
Anh... sẽ không bao giờ có thể khóc.
Nghĩa là, anh cũng không bao giờ có thể giải bày cảm xúc khi gặp phiền muộn.
Cả cuộc đời anh, chỉ dành để phục vụ cho Đại hoàng tử Tian Dara, gánh chịu mọi hình phạt cho các lỗi lầm của Dara. Thậm chí, khi Dara gặp nguy hiểm, anh sẽ là người đầu tiên hiến tế mạng sống của mình, vui vẻ chết thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-uc-ve-mot-thien-than/3282800/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.