- Mochi - kun, em học luyện kiếm được bao lâu rồi?
Maito vừa nói vừa đưa cho Mochi một chai nước suối.
- Cám ơn anh! Em bắt đầu học từ năm lên mười.
- Chà, bảy năm thôi sao? Vậy mà có thể đạt đến trình độ này. Quả thật là rất đáng nể, ha ha ha!
Sal cười nhẹ. Mochi đúng là cáo già. Trả lời như thế để người khác tự suy ra phần sau chứ chẳng thèm nói dối. Chậc! Nếu Maito biết rõ tuổi đời thật sự của Mochi thì tất anh ta sẽ hiểu được vì sao Mochi lại vượt trội như thế.
Mochi nốc một hơi hết nửa chai:
- Thời gian hiện giờ cũng có hạn, vậy nên có lẽ em sẽ làm phiền anh sau. Maito - senpai, em có thể tham gia Câu lạc bộ Kiếm đạo của anh chứ?
Maito tròn mắt, hào hứng:
- Muốn vào Club quèn của anh ư? Ha ha ha, tất nhiên là được rồi! Lần sau anh sẽ sử dụng Không gian ảo cho nhóc tha hồ quậy. Anh rất mong chờ cái ngày nhóc quay lại đó, chắc chắn anh sẽ đấu với nhóc một trận thật hoành tráng.
Vậy là cuối cùng thì Mochi cũng có cái Club nên hồn. Maito vừa làm xong thủ tục nhận mem cho chàng trai thì bất giác Izu lên tiếng:
- Em... cũng vào!
Mochi tròn mắt:
- Cậu cũng có hứng thú với Kiếm đạo à!
Izu bặm môi, gật đầu. Nói chính xác thì cô đột nhiên muốn luyện kiếm kể từ khi xem trận đấu vừa rồi. Cô chưa bao giờ biết được kiếm đạo lại ảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-uc-ve-mot-thien-than/3282763/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.