Nam Phong không đôi hồi gì nữa liền bế Kỳ Thư lên còn các bạn nam vây quanh. Kỳ Thư nằm im lìm trên tay anh. Bây giờ cô có thể nghe được loáng thoáng âm thanh bên cạnh, tiếng thở hồng hộc của mọi người. Dốc thẳng đứng, Kỳ Thư không có sức níu bám vào Nam Phong rất dễ bị tuột rơi xuống cũng không ai đủ cao để giữ cô nằm chắc trên lưng anh nên anh chỉ có thể bế cô. Đi được một đoạn mọi người phải dừng lại lấy sức. Vật vã mãi mới xuống được chân đồi, mọi người liểng xiểng bám chân vào mép tường chắn cát. Nam Phong chuyển Kỳ Thư qua cho các bạn rồi nhảy phập xuống lề đường. Anh đưa tay lên đón lấy cô. Các bạn nam cúi gập sát mép tường, hạ cô xuống thấp cố để có thể chạm vào tay Nam Phong rồi cẩn trọng thả cô xuống. Nam Phong bắt gọn lấy cô. Một bạn nhảy xuống giúp nâng Kỳ Thư lên lưng Nam Phong, cánh tay cô duỗi thẳng hững hờ.
- Thư ơi, em có biết bây giờ xung quanh mình như thế nào không? Đẹp lắm em à. Đường phố tĩnh lặng, mưa lâm thâm, biển xa mờ vỗ sóng rầm rĩ, nhà dân đã khép cửa yên bình. Em hãy tỉnh lại cùng anh tận hưởng khung cảnh này đi em!
Nam Phong bước hối hả. Kỳ Thư có thể cảm nhận bước chân căng thẳng của anh qua những đoạn trơn trượt, gập ghềnh.
- Anh kể cho em nghe một câu chuyện nha. Hồi anh khoảng năm, sáu tuổi gì đó. Một lần ba uống rượu với mấy người khách, giữa chừng hết rượu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-uc-cua-mua/2529838/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.