Sáng sớm nghe tiếng gõ cửa, Phúc ngỡ ngàng hỏi:
- Ủa, sao anh lại ở đây một mình? Thư đâu?
- Thư không có trong phòng sao em? Em biết Thư đi đâu không? – Nam Phong bồn chồn hỏi.
- Em tưởng Thư đi với anh chứ, mới tờ mờ sáng là đã đi rồi mà. – Phúc ngớ người đáp rồi quay vô phòng hỏi:
- Cả phòng mình có ai biết Thư đi đâu không nhỉ?
Mọi người đều bảo là Thư đi với Nam Phong càng khiến anh sốt ruột. Anh vội vã tìm khắp khuôn viên trước và sau trường, các phòng học ở bốn tầng giảng đường, lên hội trường rồi vào thư viện. Anh gọi nhưng cô không nhấc máy. Nam Phong như hụt hơi, day dứt tự trách bản thân. Anh chạy xe đến công viên gần trường, dõi mắt tìm kiếm mọi ngõ ngách. Anh đến nhà văn hóa, khu tô tượng và vẽ tranh cát cũng vắng tanh. Những chỗ Kỳ Thư có thể đi bộ đến anh đều đã tìm. Nam Phong bất giác lái xe thẳng đến bệnh viện mà sinh viên trong trường được khám chữa bệnh. Anh đến bàn đăng ký hỏi thông tin thì bị quát mắng. Anh tìm khắp các khoa nhưng vẫn không thấy cô. Đến giờ nghỉ trưa, Nam Phong khẩn nhờ nhân viên đăng ký dò tìm thông tin một lần nữa. Cuối cùng anh cũng biết được Kỳ Thư không đến đây. Nam Phong vô hồn ngả lưng vào băng ghế chờ. Nhìn hộp cháo nằm trơ trên xe, lòng anh bời bời vướng vất. Anh không biết sẽ đi đâu nhưng cứ lang thang mãi trên đường giữa trưa nắng chang chang. Tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-uc-cua-mua/2529830/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.