Cuối tuần, Nam Phong đưa Kỳ Thư tham quan quanh thành phố. Rong ruổi đến chiều tối, họ ghé qua quảng trường nhộn nhịp cùng xem hội chợ, ngồi trên bãi cỏ ngắm đài phun nước chuyển màu sặc sỡ rồi nhìn nhau mỉm cười an yên. Đêm đến, họ thao thức nhắn với nhau những lời yêu đương mật ngọt. Họ nhớ nhung quay quắt mọi khoảnh khắc vắng nhau hay thậm chí ngồi trong lòng nhau đã thấy nhung nhớ đến khắc khoải!
Hàng ngày Kỳ Thư cùng các bạn ra chợ, nấu ăn, đánh bóng trên bãi cát rồi tắm biển đến chiều tối. Những buổi tối Nam Phong bận việc thì cô cùng các bạn đạp xe dọc bờ biển, xem đốt lửa trại, đôi khi còn nướng thức ăn ngay trên bãi biển. Mỗi ngày là một món quà tinh tươm bí mật làm cho cuộc sống của cô tươi đẹp rực rỡ.
Nam Phong thần bí bắt Kỳ Thư nhắm mắt lại rồi dắt cô đi theo anh. Từ lúc cô ra Quy Nhơn, anh đã đếm từng ngày đến Rằm để dành cho cô món quà bất ngờ. Kỳ Thư mắt tròn xoe kinh ngạc, dùi dụi liên tục, đôi chân líu ríu. Trăng tròn vành vạnh như mảnh gương chiếu rọi luồng sáng vô cực xuống mặt biển lóng lánh màn bạc phơi bày vẽ đẹp ẩn sâu của biển cả. Trên bầu trời đêm quang tỏ, những ngôi sao lấp lánh như đang cười đùa với nhân gian. Những chiếc thuyền ngoài khơi xa đang nhấp nhô lững lờ trong làn sóng bạc. Ngọn hải đăng nhấp nháy ánh sáng đỏ đỏ xa xa bên kia rặng núi ngạo nghễ. Những ngư dân đang lênh đênh trên biển ắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-uc-cua-mua/2529798/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.