Năm đó khi gặp Tiểu Mạnh, mình vẫn còn trẻ tuổi như vậy, cũng hào hoa phong nhã như vậy.
Không biết đã nhiều năm như vậy rồi, vị lão bằng hữu của mình, cũng là bằng hữu duy nhất kia, bây giờ ra sao?
Nhìn Diệp Duy Không ngồi đó suy tư, người dưới không ai dám nói một câu.
Trong Hàn Giang Thành, Diệp Duy Không chính là trời, lời nói của Diệp Duy Không chính là pháp chỉ, không ai dám chất vấn, cũng không ai dám nghi ngờ. Đây là uy danh mà hắn gây dựng kể từ khi thành lập Hàn Giang Thành.
Nửa ngày sau, Diệp Duy Không mới lạnh nhạt nói: “Các ngươi thấy thế nào?”
Có người thận trọng nói: “Thành chủ, chuyện này thật ra là Diệp Thiên Thanh làm xằng làm bậy.
Mọi chuyện vốn do hắn đuối lý, tới địa bàn của Hoàng Thiên Các thì thôi, bị người ta chặn lại mà còn quyết tử chiến với người ta.
Tuy cuối cùng người chết là hắn, nhưng nếu làm to chuyện với bên Hoàng Thiên Các thì chúng ta cũng không có gì để nói.”
Tính cách của Diệp Thiên Thanh có hơi cao ngạo, trong Hàn Giang Thành cũng không được ưa thích.
Hơn nữa đúng là chuyện này do Hàn Giang Thành đuối lý, có tới Hoàng Thiên Các đòi câu trả lời cũng không có lý do.
Diệp Duy Không lại lạnh nhạt nói: “Đạo lý? Có khi nào Hàn Giang Thành chúng ta phải nói lý không?
Đi, phái người tới nói với Hoàng Thiên Các, chuyện này, Hàn Giang Thành ta muốn một câu trả lời.
Bọn họ không cho, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-tai-giao-chu/3744200/chuong-1532.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.