Lần này khi Kha Sát đi theo Sở Hưu ra khỏi thành, rõ ràng là một gã cao to uy mãnh, kết quả lại dáo dác tra xét bốn phía xung quanh, sợ lại có cường giả tập kích Sở Hưu. Đừng có tai họa gì lây sang hắn, hắn bị dọa sợ thật rồi.
May là lần này bình an vô sự, không có chuyện gì bất ngờ nữa.
Khu vực man tộc tập trung đông nhất trong Thương Ngô Quận chính là nơi tiếp giáp giữa Đế La Sơn Mạch và phía nam.
Nơi đó có một châu phủ bỏ hoang tên là Nam Anh Phủ, không có ai quản lý, bên trong không có thế lực võ lâm nào ra dáng, nhưng có không ít võ giả và man tộc, vì đây là nơi man tộc và nhân tộc tiến hành buôn bán trao đổi.
Sau khi đi vào Nam Anh Phủ, bên trong huyên náo ồn ào, đường phố vốn chỉnh tề cũng rất hỗn loạn, khắp nơi là võ giả và man tộc đang trao đổi.
Đây là lần đầu tiên Sở Hưu thấy man tộc.
Tướng mạo của bọn họ rất khác người Trung Nguyên, cũng rất khác với người Tây Vực ở hạ giới. Tất cả đều có làn da ngăm đen, thân hình cao lớn, ngũ quan nhô lên khá cao, làn da và gương mặt xăm đủ loại ký hiệu và hoa văn kỳ lạ.
Đại đa số man tộc đều không mặc quần áo bằng sợi gai mà mặc da thú và thực vật đặc biệt gì đó bện lại, nhưng cũng có một số người mặc chiến giáp. Nhưng nhìn những bộ chiến giáp này là biết, chắc chắn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-tai-giao-chu/3741561/chuong-1511.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.