Nhưng một khắc sau, mảnh vỡ ký ức đã như dòng lũ ồ ạt đánh vào, khiến sắc mặt Ma Lợi Kha tái nhợt, thậm chí không khống chế nổi trí nhớ của mình.
Đây không phải mảnh vỡ trí nhớ của một người mà là của mười mấy người, mấy trăm người, thậm chí mấy ngàn người.
Ma Lợi Kha thậm chí không kịp xem xét cẩn thận nội dung trong mảnh vỡ ký ức, nếu không phải tinh thần lực của hắn vô cùng cường đại, không khéo chỉ trong chớp mắt đã bị xung kích thành kẻ ngốc.
“Sao lại như vậy? Không thể nào! Sao trong đầu một người lại có nhiều mảnh vỡ ký ức như vậy?”
Lúc này Sở Hưu bị bao phủ trong vòng xoáy lại mỉm cười quỷ dị với Ma Lợi Kha: “Nhưng ta, đâu phải là người.”
Ma Lợi Kha lập tức biến sắc, nhưng không đợi hắn phản ứng lại, một thanh trường đao mang theo ma khí sâu thẳm đã nhô ra từ hậu tâm hắn, xuyên thủng cả người hắn.
Chỉ trong chớp mắt, ma khí cường đại đột nhiên bộc phát, đao khí sắc bén trên thân đao xé tan kinh mạch toàn thân của Ma Lợi Kha, không lưu lại cho hắn chút sinh cơ nào.
Cho dù sinh cơ đã hoàn toàn đoạn tuyệt, nhưng Ma Lợi Kha vẫn dựa vào tinh thần lực cường đại của bản thân cố quay đầu lại nhìn Sở Hưu sắc mặt trắng bệch phía sau, trợn tròn hai mắt, giọng nói khàn khàn: “Rốt cuộc là bắt đầu từ lúc nào?”
“Như ngươi nói đó thôi, thật thật giả giả, như ảo như thật, ngươi nói xem là bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-tai-giao-chu/3741050/chuong-1509.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.