Khi Sở Hưu nghe thấy bốn chữ năm trăm năm trước, trong mắt y lập tức toát lên một luồng thần quang.
Những thứ trước kia còn thấy mù mờ, hiện giờ đã hiểu.
Những đại phái như Hoàng Thiên Các và Phạm Giáo, bọn họ không chỉ biết hạ giới tổ địa mà còn biết trong tổ địa có người.
Chỉ có điều điểm khác biệt là chắc Phạm Giáo đã tìm được manh mối gì đó, nhưng manh mối này ở khu vực Nam Man, không thuộc phạm vi thế lực của Phạm Giáo, bọn họ không dám gióng trống khua chiêng tìm kiếm, đành phái Đại Hắc Thiên Thần Cung lén lút xuống hạ giới.
Hơn nữa nghe Ma Lợi Kha nói thì hắn cũng không chắc chắn liệu Đại Hắc Thiên Thần Cung có tới hạ giới thành công hay không, cho nên hắn mới chất vấn Sở Hưu rốt cuộc y lấy đâu ra ngọn lửa diệt thế chứ không khẳng định Sở Hưu có liên quan tới hạ giới.
Người của Phạm Giáo cũng không ngờ, thật ra Đại Hắc Thiên Thần Cung đã thành công, trong tình huống không có chìa khóa Thông Thiên mà họ vẫn đưa tất cả mọi người tới hạ giới an toàn.
Chỉ có điều tạo hóa trêu ngươi, có thể nói Phạm Giáo đúng là xui xẻo tới cực hạn.
Nếu Đại Hắc Thiên Thần Cung xuống hạ giới trễ hơn một chút, gặp lúc Côn Luân Ma Giáo bị tiêu diệt, võ lâm chính đạo tổn thương nguyên khí trầm trọng, Thiên Môn lại bị Độc Cô Duy Ngã giết tới mức chỉ còn một hơi thở, vậy Đại Hắc Thiên Thần Cung sẽ là thế lực vô địch.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-tai-giao-chu/3741048/chuong-1507.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.