🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
 

 Lão các chủ nhìn Sở Hưu, trong đôi mắt đục ngầu lộ vẻ phức tạp. 

 Đương nhiên vẻ phức tạp này không phải vì Sở Hưu mà vì những chuyện mà hắn hồi tưởng lại. 

 Lão các chủ thở dài một tiếng rồi lắc đầu nói: “Tuy ta không đoán ra rốt cuộc vị sư tổ của chi phái các ngươi là vị nào, nhưng đám người các ngươi suốt ngày tu luyện trong rừng sâu, đầu óc đều có vấn đề rồi à, sao cứ cố chấp như vậy? 

 Nếu không phải tiểu tử Tam Kim này hứa sẽ giúp ngươi, ta thật sự không muốn nhớ lại những chuyện đó. 

 Độc Cô Duy Ngã, lão già ta tung hoành Đại La Thiên cả đời nhưng lại không muốn nhắc tới cái tên này.” 

 Nghe lão các chủ nói vậy, trong lòng Sở Hưu thầm chấn động, quả nhiên lão các chủ biết Độc Cô Duy Ngã. 

 Ánh mắt lão các chủ lóe lên vẻ hồi tưởng: “Hơn năm trăm năm trước, tuy lúc đó ta vẫn còn trẻ nhưng vẫn là đệ tử tinh anh của Hoàng Thiên Các. 

 Độc Cô Duy Ngã xuất hiện chính vào lúc đó, không ai biết hắn từ đâu tới, cũng không ai biết vì sao thực lực của hắn lại cường đại như vậy. 

 Sau đó chúng ta mới suy tính, có lẽ hắn tới từ... tổ địa.” 

 Nói tới tổ địa, lời nói của lão các chủ dừng lại một chút, không giải thích nhiều mà nhanh chóng nói tiếp: “Lúc hắn xuất hiện còn đang giao chiến kịch liệt với kẻ khác, gây ra sóng gió rất lớn. Nhưng sau này chúng ta cũng không tìm được người giao chiến với hắn.” 

 Nói đến đây lão các chủ lại cười khổ nói: “Trận chiến lúc đó ta cũng không có tư cách tham gia, mà bị Hoàng Thiên Các phái đi phong tỏa Đế La Sơn Mạch. 

 Thật ra trận chiến đó diễn ra, cũng phải trách người bên phía chúng ta quá nóng nảy, giọng điệu hơi kịch liệt. 

 Còn tính cách của Độc Cô Duy Ngã lại mạnh mẽ bá đạo tới cực điểm, vừa ra tay đã chém chết kẻ đã buông lời kiêu ngạo đó, hai bên lập tức giao chiến.” 

 Nhớ lại chuyện này, ánh mắt lão các chủ vẫn mang vẻ sợ hãi. 

 Hắn chỉ vào người mình nói: “Bây giờ ta đã đạt tới cảnh giới Võ Tiên, nhưng đối với ta lúc đó, cường giả Võ Tiên không khác gì tiên nhân. Kết quả trước mặt người kia lại như phàm phu tục tử, bị một đao chém thành hai nửa, cảnh tượng đó có thể khiến người ta phát điên. 

 Võ giả Đông Vực đã không ngăn cản nổi, vừa sử dụng thủ đoạn, vừa ép hắn về phái Bắc Vực. 

 Các thế lực lớn bên Bắc Vực như Huyền Thiên Cảnh ra tay kịp thời nhưng vẫn không thể ngăn cản đối phương. 

 Tới cuối cùng, các thế lực đỉnh phong của Tây Vực và Nam Vực cũng gia nhập. Đúng rồi, còn một số Cổ Tôn ẩn cư nơi rừng núi như các ngươi nữa. 

 Không biết chi phái của ngươi giao thủ với Độc Cô Duy Ngã khi hắn vừa xuất hiện ở Đông Vực hay sau này mới tham dự. 

 Nhưng sư tổ của chi phái các ngươi có thể sống sót sau khi giao chiến đã là hiếm có lắm rồi. 

 Một người mà khuấy động toàn bộ Đại La Thiên, có thể nói là đối địch với toàn bộ thiên hạ. 

 Quá trình này nói thì dài nhưng thực ra chỉ có không đến mười ngày, cho nên trừ những đại phái đỉnh phong ra, đa số mọi người trên giang hồ đều không biết có chuyện gì xảy ra. 

 Cuối cùng mọi người dốc hết thủ đoạn, không biết trả giá lớn tới nhường nào, chúng ta mới thắng được, thắng thảm.” 

 Nói tới đây, lão các chủ khép hờ con mắt, hiển nhiên không muốn nhớ lại trận chiến thảm khốc đó. 

 Lục Tam Kim ở bên kia đã há hốc miệng, sắc mặt kinh hãi. 

 Hắn cũng chưa từng nghe tới chuyện này, ai mà ngờ năm trăm năm trước Đại La Thiên lại xuất hiện cường giả khủng khiếp như vậy, đao chém Võ Tiên, tu vi của hắn ra sao? Ma thần tái thế à? 

 Sở Hưu âm thầm tiêu hóa những lời này, thật ra y lại thấy trận chiến khó hiểu giữa Độc Cô Duy Ngã và các thế lực ở Đại La Thiên là chuyện rất bình thường. 

 Đối với các tông môn ở Đại La Thiên, đang yên đang lành trong nhà mình, ai tu luyện thì tu luyện, ai dạy đệ tử thì dạy đệ tử, kết quả đột nhiên xuất hiện một chấn động lực lượng cường đại như vậy, còn xuất hiện một cường giả lai lịch bất minh, chắc chắn người ta phải tới chất vấn một phen. 

 Thân là người đứng đầu một phái, là chưởng môn, khó mà đảm bảo không có ai tính cách nóng nảy. 

 Nhưng đáng tiếc, người mà bọn họ phải đối mặt lại là Độc Cô Duy Ngã. 

 Tại hạ giới, Độc Cô Duy Ngã là nhân vật nhường nào? Là Ma Chủ mà một lời nói có thể quyết định sinh tử của ngàn vạn người, là đại nhân vật áp đảo toàn bộ giang hồ. Ngoài Ninh Huyền Cơ, ai dám tranh phong? 

 Người như vậy chỉ có thể ngưỡng mộ, sao có thể để kẻ khác chất vấn? Thậm chí dưới hạ giới không ai có dũng khí chất vấn hắn. 

 Cho nên Độc Cô Duy Ngã xuất đao chém kẻ đó cũng rất bình thường. 

 Có thể nói hai bên đều không sai, nhưng đã chạm mặt thì một trận huyết chiến là điều khó mà tránh khỏi. 

 Thấy cả nửa ngày rồi mà lão các chủ vẫn không nói gì, Sở Hưu không khỏi lên tiếng: “Vậy sau đó thì sao? Độc Cô Duy Ngã chết rồi?’ 

 Sở Hưu vẫn rất nghi ngờ mình là Độc Cô Duy Ngã chuyển thế. 

 Nếu Độc Cô Duy Ngã đã chết thật, vậy chuyện này đã gần như chắc chắn, đây cũng là điều Sở Hưu muốn biết nhất. 

 Không cần biết y là ai, Độc Cô Duy Ngã hay Lâm Diệp, bây giờ y chính là Sở Hưu, đây mới là điều Sở Hưu luôn tin tưởng, cho nên y muốn có đáp án chính xác nhất. 

 Lão các chủ hỏi ngược lại: “Chi phái của ngươi muốn đánh bại truyền nhân của Độc Cô Duy Ngã để rửa nhục?” 

 Sở Hưu gật đầu nói: “Dù sao sư phụ ta cũng nói vậy.” 

 Lão các chủ lắc đầu nói: “Vậy đợi lúc nào về, ngươi khuyên sư phụ nhà ngươi buông bỏ đi, vì đây là chuyện không thể. 

 Độc Cô Duy Ngã không chết mà chỉ bị phong ấn, hắn cũng chưa từng có truyền nhân. Ít nhất trong năm trăm năm vừa qua hắn không thể có truyền nhân.” 

 Nghe lão các chủ nói Độc Cô Duy Ngã chưa chết, không biết vì sao Sở Hưu lại âm thầm thở dài một tiếng. 


 Cơ thể của hắn còn khủng khiếp như vậy, nguyên thần của hắn có gì kỳ quái, không ai dám khẳng định. 

 Cho nên nếu giết hắn như vậy, mọi người cho rằng hắn chết rồi nhưng vạn nhất hắn lại dùng phương thức quỷ dị nào đó sống lại, vậy chắc chắn sẽ là một đại kiếp nạn cho Đại La Thiên ta. 

 Cho nên các phái thương lượng với nhau, sử dụng thủ đoạn mạnh mẽ nhất phong ấn nguyên thần và cơ thể hắn, định ép hắn tới lúc hao hết thọ nguyên. 

 Nhưng năm trăm năm đã qua, cho dù là cường giả võ tiên, đa số cũng không sống được tới giờ."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.