Lúc này trong mắt Giải Anh Tông, thân phận truyền nhân Cổ Tôn của Sở Hưu là thật hay giả còn chưa biết được.
Huống chi cho dù Sở Hưu là thật, thái độ của hắn cũng không cần phải quá cung kính, vì mình không sợ đối phương.
Trong Đại La Thiên, các thế lực lớn không muốn trêu chọc chi phái Cổ Tôn là vì đối phương chỉ chuyên tâm tu luyện võ đạo tới cực hạn, không có xung đột lợi ích với bọn họ, cho nên nếu có thể không trêu chọc thì không chủ động trêu chọc, không phải họ sợ đối phương.
Cổ Tôn có mạnh hơn nữa cũng chỉ nhất mạch đơn truyền, chỉ có một vị cường giả, nhưng Hoàng Thiên Các thân là thế lực đứng đầu Đông Vực, không phải chỉ có một cường giả, thế lực cũng vượt xa đối phương.
Sở Hưu híp mắt nói: “Xin lỗi, chi phái của ta từng thất bại trong một trận tranh đấu, cho nên từ đó trở đi chi phái của ta không để lộ họ tên, cho tới khi đánh bại kẻ thù hoặc truyền nhân của hắn.”
Thật ra khi còn ở hạ giới Sở Hưu cũng đọc không ít điển tịch liên quan tới thời thượng cổ, y cũng biết một số danh hiệu của cường giả thời thượng cổ, nhưng y không dám nói bừa.
Y có thể nói mình là truyền nhân của Cổ Tôn, nhưng y không biết rốt cuộc những võ giả nổi tiếng trong điển tịch rốt cuộc có thành Cổ Tôn hay không, có truyền thừa tới tận bây giờ không.
Cho nên y mới tìm một cái cớ như vậy, cũng để thuận tiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-tai-giao-chu/3737452/chuong-1478.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.