Còn bây giờ Sở Hưu đã thông qua Cửu Phượng Kiếm Tông đặt căn cơ nhất định tại Đại La Thiên, ngược lại không cần cẩn thận từng lợi ích từng tí như trước.  
 Sở Hưu vừa ra khỏi sơn môn, Lâm Phượng Vũ đã đuổi theo sau lưng Sở Hưu hỏi: “Sở tiền bối định đi đâu thế?”  
 Sở Hưu gật đầu nói: “Rời núi đã lâu nhưng ta còn chưa đi quanh Phương Lâm Quận xem thử.”  
 Lâm Phượng Vũ nghe vậy lập tức nói: “Vậy thì vừa hay, để ta dẫn đường cho Sở tiền bối.”  
 Sở Hưu không do dự, chỉ tùy ý gật nhẹ đầu.  
 Y có thể nhìn ra cô gái Lâm Phượng Vũ này có vẻ không có hảo cảm với y, có lẽ chỉ là kính sợ và sùng kính.  
 Thật ra tâm tư của Lâm Phượng Vũ cũng không khác lắm so với suy nghĩ của Sở Hưu. Cô không có tính cách của các khuê nữ đại gia, ngược lại tính cách cực kỳ mạnh mẽ, cũng rất chấp nhất đối với võ đạo.  
 Chính vì tính cách này nên Lâm Phượng Vũ với thân phận nữ nhi mới có thực lực vượt trội so với Triệu Lương Ngọc.  
 Khi cô gặp được Sở Hưu với tuổi tác không lớn hơn cô bao nhiêu mà trình độ võ đạo lại cao tới mức cô chỉ có thể ngước nhìn, cô mới có cảm giác phức tạp này.  
 Lâm Phượng Vũ đi sau lưng Sở Hưu, thận trọng nói: “Sở tiền bối, thực lực của ngài mạnh như vậy, liệu có bí quyết gì không?”  
 Nếu là lúc trước, Lâm Phượng Vũ cũng không dám hỏi câu này.  
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-tai-giao-chu/3737112/chuong-1472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.