Bố trí của Sở Hưu ngày trước vốn là lời nói dối, khổ nỗi chuyện này lại quá nhiều điểm trùng hợp, lại có người ‘tình cờ’ phù hợp với lời nói dối đó.
Hàn Bình giải thích cũng khá hợp lý, cho nên Phương Vân Độ chỉ suy nghĩ một chút rồi bình thường trở lại.
Dù sao mười tám năm qua giáo chủ sinh sống trong một tiểu gia tộc bất nhập lưu, đương nhiên kiến thức có hạn.
Chuyện mình có thể làm bây giờ là cố gắng giúp giáo chủ khôi phục thực lực năm xưa, có vậy thì trí nhớ của người mới hoàn toàn thức tỉnh, trở thành Độc Cô Duy Ngã ma diễm ngập trời năm xưa.
Mà cùng lúc đó, bọn Hàn Bình không biết là đại bộ phận võ giả tông môn Chính đạo đã tụ tập ở phía nam Đông Tề.
Trước đó đám người Lăng Vân Tử bỏ bao công sức và thời gian tìm chuyển thế của Độc Cô Duy Ngã, kết quả vẫn không có thu hoạch gì.
Nhưng giờ thì hay rồi, người ta chủ động tới cửa, chuyện này khiến đám người Lăng Vân Tử hết sức kích động, nhưng đồng thời sâu trong lòng lại thấy khủng hoảng.
Đây chính là Độc Cô Duy Ngã, là Ma Chủ vô thượng trong truyền thuyết, là cường giả tối cao đè nén toàn bộ giang hồ.
Thứ chưa biết mới là kinh khủng nhất, ít nhất đám người Lăng Vân Tử tuy biết đối phương đang ở trong Thư Thành, tạm thời thực lực cũng không cường đại như bên mình, nhưng bọn họ lại không dám vọng động, chỉ thành lập một cứ điểm cắm chốt bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-tai-giao-chu/3733525/chuong-1435.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.