Trương Đạo Linh nói: “Vậy nếu Độc Cô Duy Ngã xuất thế thật thì sao?”
Lăng Vân Tử cười lạnh nói: “Vậy phải xem tình huống ra sao, đã có ai nghe chuyện chuyển thế bao giờ chưa?
Nếu Độc Cô Duy Ngã chuyển thế sau lại là Ma Chủ uy áp thiên hạ, chắc chắn hắn sẽ chủ động dâng Côn Luân Sơn, nói mình là người đi đầu giúp Ma Giáo.
Còn nếu chuyển thế của Độc Cô Duy Ngã có gì bất trắc, mất đi ký ức hay không còn lực lượng của năm trăm năm trước; hắn sẽ chiếm cứ Côn Luân Ma Giáo, coi mình là chính thống trong Ma đạo.”
Lăng Vân Tử giao thủ với tên Sở Hưu kia vài lần, mỗi lần chịu thiệt lại nghiên cứu phương thức làm việc của Sở Hưu, hắn tự nhận mình đã hiểu rất rõ về Sở Hưu.
Thực ra nếu không phải Sở Hưu chủ động bố trí chuyện lần này mà thật sự có chuyện này xảy ra, Sở Hưu cũng sẽ làm như lời Lăng Vân Tử, cũng lên chiếm Côn Luân Sơn trước, xem tình hình rồi quyết định nhẫn nhịn hay có hành động gì khác.
Trương Đạo Linh chần chừ nói: “Cho dù như vậy đi nữa, chúng ta cũng không thể coi như không thấy được. Côn Luân Sơn đã bị phong tỏa suốt năm trăm năm, bây giờ tin tức Độc Cô Duy Ngã chuyển thế đã đồn khắp giang hồ, lúc này Sở Hưu lên Côn Luân Sơn sẽ là đả kích nghiêm trọng đối với giới Chính đạo chúng ta.”
Lăng Vân Tử trầm giọng nói: “Vẫn phải nhúng tay vào chứ, nhưng không phải bây giờ mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-tai-giao-chu/3729235/chuong-1392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.