Ngụy Thư Nhai ở bên cạnh gật đầu nói: “Đúng vậy, khi nhánh Ẩn Ma nghị sự cũng ngồi trên vương tọa bằng đồng xanh, đó là mô phỏng theo Tứ Đại Ma Tôn năm xưa. Nhưng vương tọa đồng xanh chân chính đã biến mất khi Côn Luân Ma Giáo bị hủy diệt.”
Lục Giang Hà nói tiếp: “Bọn họ biết Diệt Tam Liên Thành Tiễn cũng rất bình thường, Diệt Tam Liên Thành Tiễn là giáo chủ mang từ Đại Hắc Thiên Ma Giáo ra ngoài, ai hứng thú đều có thể tu luyện.
Nhưng ngoài giáo chủ thì không ai lĩnh ngộ được tinh túy của ngọn lửa diệt thế, hoặc là không phù hợp với Diệt Tam Liên Thành Tiễn, cho nên dù bọn họ có tu luyện nhưng gần như không sử dụng.
Tiểu tử ngươi thật may mắn, tới hải ngoại một chuyến mà cũng tìm được cơ duyên như vậy.”
Mọi người ở đây đều vô thức nhìn sang phía Lã Phụng Tiên, nếu nói vận may, Sở Hưu cũng không thể sánh được với vị này.
Sở Hưu gật đầu nói: “Cho nên ta định đợi thêm vài ngày, sau khi mọi người dưỡng thương xong sẽ tới Đông Hải, tìm truyền thừa của hai vị Ma Tôn.”
Sau khi hàn huyên với mọi người thêm vài câu, ai cần tu luyện cũng đi tu luyện, ai cần dưỡng thương cũng đi dưỡng thương.
Nhưng Sở Hưu lại phát hiện Lã Phụng Tiên không đi tu luyện, y không khỏi kinh ngạc nói: “Lã huynh, ngươi không định bế quan một thời gian, ổn định lại cảnh giới của bản thân à?”
Lã Phụng Tiên gãi đầu nói: “Hình như ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-tai-giao-chu/3726767/chuong-1374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.