Tuy ta đã giết lão già của Giang Sơn Các kia, nhưng ta giết hắn cũng là giúp ngươi diệt trừ một tên rác rưởi cản trở.
Nếu ngươi phản bội, Ngụy Quận này vẫn là của ngươi, chỉ cần đem quốc hiệu tới Yến Kinh Thành thỉnh tội, ta có thể bảo vệ Giang Sơn Các của ngươi.
Nhưng nếu ngươi ngoan cố đến cùng, ngươi cũng biết kết quả rồi đấy. Ai thắng ai bại, người khác không biết, chẳng lẽ ngươi còn không tính ra hay sao?
Ta cho ngươi cái đầu của Hoắc Hành Tôn, sao nào, chẳng lẽ ngươi còn muốn ta tới Đông Hải, mang cả đầu Bách Lý Phá Binh, Phó Long Khiếu, Nạp Lan Hải về cho ngươi à?”
Nghe Sở Hưu nói, trong lòng Triệu Nguyên Phong lập tức lạnh buốt.
Sở Hưu có thể nói toạc tên của những người này ra chứng minh suy đoán của hắn là đúng, Chí Tôn Đảo đã hoàn toàn không còn!
Nếu đám người Hoắc ngũ gia vẫn còn, cho dù hắn có chịu thiệt trên đất Trung Nguyên thì vẫn còn đường trở về hải ngoại, Đông Sơn tái khởi!
Nhưng bây giờ bọn Hoắc ngũ gia đã không còn, hắn về Đông Hải liệu có còn đất dung thân không?
Hơn nữa bây giờ hắn đang đứng về phía Đông Tề và võ lâm Chính đạo, lần này mà thất bại, Ngụy Quận còn chứa chấp hắn không?
Đến lúc đó, Trung Nguyên hải ngoại, võ lâm thiên hạ rộng lớn này, không còn chỗ nào cho hắn dung thân!
Ngay khoảnh khắc Triệu Nguyên Phong do dự, đám người Hàn Cửu Tư đã chứng kiến biểu cảm trên gương mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-tai-giao-chu/3725950/chuong-1369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.