Chương trước
Chương sau
 Hồng Liên Nghiệp Hỏa lại là tôi luyện bản thân trước rồi mới luyện người khác, cả hai đi theo con đường khác nhau nhưng kết quả lại tương tự. Nhưng hiển nhiên Hồng Liên Nghiệp Hỏa cao hơn Xá Nữ Đại Pháp của Âm Ma Tông các ngươi một bậc. 

 Ngươi biết con mụ Lý Thu Dịch rồi đấy, mụ ta nhận được một số công pháp tàn thiên của Hồng Liên Ma Tôn, tu luyện ra thứ tương tự như Hồng Liên Nghiệp Hỏa, hại người hại mình. 

 Ngươi nhận lấy tâm đắc này, nếu cảm ngộ được thì cho dù không tu luyện ra Hồng Liên Nghiệp Hỏa cũng có thể khiến cho Xá Nữ Đại Pháp tiến bộ thêm một bậc. 

 Ngươi còn thiếu một bước mới lên tới Chân Hỏa Luyện Thần, nếu có thể dùng Nghiệp Hỏa luyện tâm, không chừng có thể nhân cơ hội này đi nốt bước đó. Đầu tiên luyện tâm rồi mới luyện thần.” 

 Không đợi Mai Khinh Liên kích động, Lục Giang Hà đã nhìn sang phía Lã Phụng Tiên: “Tiểu tử ngươi tu luyện Cửu Tiêu Luyện Ma Kim Thân của Thượng Cổ Ma Thần - Lã Ôn Hầu, tiểu tử Sở Hưu kia cũng tu luyện môn công pháp này. 

 Lã Ôn Hầu rất mạnh, có thể nói là đệ nhất chiến tướng từ xưa tới nay, cho nên về mặt công pháp thì ngươi không có thiếu hụt. 

 Hơn nữa tiểu tử nhà ngươi là người cực kỳ may mắn, căn cơ lại vững chắc, đột phá cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần chỉ là vấn đề thời gian. 

 Bây giờ nếu ngươi muốn nhanh chóng tiến bộ, chỉ có thể nghĩ phương pháp về mặt kinh nghiệm. 

 Đây là tâm đắc tu luyện cơ thể của Chiến Vũ Ma Tôn năm xưa. Hắn là đệ nhất chiến tướng trong Thánh Giáo ta, cho dù không sánh bằng Lã Ôn Hầu trong truyền thuyết nhưng vẫn có thể dùng được. 

 Tâm đắc luyện thể này là dùng chiến dưỡng chiến, lúc này lại đang là chiến trường Chính Ma Đại Chiến, là nơi thích hợp cho ngươi tôi luyện cơ thể. Tuyệt cảnh cực hạn mới có thể có bước độ phá lớn được.” 

 Lại ném cho Lã Phụng Tiên một ngọc giản, không đợi hắn lên tiếng, Lục Giang Hà đã nhìn sang Nhậm Thiên Thu của Vô Tướng Ma Tông, cũng ném cho hắn một ngọc giản. 

 “Tổ tiên Vô Tướng Ma Tông của các ngươi có chút giao tình với ta, chúng ta còn bàn luận võ đạo với nhau. Thiên ma vô tướng, diệu pháp vô thần. 

 Võ đạo của Vô Tướng Ma Tông các ngươi chắc là nằm giữa ba nhà Đạo Phật Ma. 

 Nhưng trên chiến trường lúc trước, ta nhìn cách ngươi xuất thủ, có vẻ như võ đạo của các ngươi mất mất một tầng, thiếu thần vận bên phía Đạo gia. 

 Thứ này có thể giúp tu vi của ngươi tiến bộ thêm một bước.” 

 Thấy Lục Giang Hà liên tục đưa ra nhiều đồ tốt như vậy, mọi người đều kinh ngạc. 

 Nửa ngày sau mọi người mới nhớ, Lục Giang Hà không chỉ là đường chủ thiếu đứng đắn của Huyết Ma Đường, hắn còn là hóa thạch sống từng trải qua thời đỉnh phong của Côn Luân Ma Giáo! 

 Lúc trước khi Côn Luân Ma Giáo bị hủy diệt, bất luận là trực hệ của Côn Luân Ma Giáo hay là thế lực phụ thuộc như Vô Tướng Ma Tông, truyền thừa của bọn họ đều bị tổn hại. 

 Còn Lục Giang Hà là người cùng thời với tổ tiên của bọn họ, có nói hắn là hóa thạch sống cũng không sai. Chỉ cần hắn tùy tiện để lộ ra vài thứ cũng hết sức có lợi đối với những người nhận truyền thừa của Côn Luân Ma Giáo như bọn họ. 

 Sau khi kinh ngạc cả nửa ngày, Mai Khinh Liên mới hỏi: “Sao trước đây ngươi không lấy mấy cái này ra?” 

 Lục Giang Hà nhún vai hỏi ngược lại: “Sao ta phải lấy ra?” 

 Mọi người ở đây đều kinh ngạc, nhưng sau đó đều cười khổ, không nói gì thêm. 

 Trước đó bọn họ đều cảm thấy Lục Giang Hà không đứng đắn, nói chính xác hơn từ năm trăm năm trước hắn đã thiếu đứng đắn rồi. 

 Nhưng bây giờ nhìn lại, năm trăm năm trước hắn có thể ngồi vào vị trí đường chủ Huyết Ma Đường, trở thành người có địa vị gần nhất với Tứ Đại Ma Tôn trong Côn Luân Ma Giáo, không thể nào là kẻ ngu ngốc được! 

 Lục Giang Hà không phải Ngụy Thư Nhai, sẽ không thành thật với Sở Hưu, coi y là thừa kế, giao tất cả cho Sở Hưu. 

 Hắn biết rõ vị trí của mình, nói chính xác hơn hắn giúp Sở Hưu là trao đổi lợi ích. Sở Hưu còn chưa đạt tới trình độ của Độc Cô Duy Ngã, còn chưa có tư cách khiến Lục Giang Hà toàn tâm toàn ý trung thành. 

 Hôm nay hắn lấy những thứ này ra là vì tình hình đã rất nguy cấp. Dù sao bất luận là vì Sở Hưu hay vì lập trường của nhánh Ma đạo, hắn cũng phải dốc toàn lực ứng phó. 

 Tình hình bên phía Trấn Võ Đường đã cực kỳ nguy cấp, cho dù bây giờ Lục Giang Hà lấy ra nhiều đồ tốt như vậy cũng vô dụng. 

 Vô cùng không thể luyện thành trong thời gian ngắn, cho dù bây giờ bọn họ lĩnh ngộ được cũng không thể lập tức nhảy lên thành cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thần. 

 Đúng lúc này, bên ngoài có người đến báo cáo, nói là đám người Tư Đồ Khí đến thăm. 

 Mọi người ở đây đều cau mày, không ai cảm thấy đám người Tư Đồ Khí đến là chuyện tốt. 

 Ai cũng biết thù hận giữa bọn Tư Đồ Khí với Sở Hưu, bọn họ đã bị Sở Hưu ghi hận không phải một hai lần. 

 Trước mắt đang lúc bên phe Sở Hưu nguy nan, đám người Tư Đồ Khí không bỏ đá xuống giếng đã không tệ rồi, bọn họ không cho rằng đối phương đến để giúp đỡ. 

 Tuy cũng là người trong nhánh Ẩn Ma, nhưng bọn họ không cảm thấy đối phương sẽ vì nhánh Ẩn Ma mà từ bỏ thù hận. 

 So với bọn Tư Đồ Khí, thậm chí những tông môn bên nhánh Minh Ma còn đáng tin cậy hơn. 

 Ngụy Thư Nhai còn chưa nói có gặp bọn họ hay không, bên ngoài bỗng có tiếng quát tháo, đám người Tư Đồ Khí đã trực tiếp xông vào. 

 Có khoảng năm võ giả Chân Hỏa Luyện Thần đến đây, trừ Tư Đồ Khí và Côn Mạc ra, ba người còn lại là người đã trốn khỏi Nguyên Thủy Ma Quật. Cũng không biết rốt cuộc vì sao ba vị đại lão Ma đạo tám trăm năm trước lại đi chung với nhau. 

 Nhìn đám người này, Ngụy Thư Nhai cau mày nói: ”Tư Đồ Khí, các ngươi tới làm gì?” 

 Tư Đồ Khí cười cười nói: “Ngụy lão đừng tức giận, ta tới đây đương nhiên là để hỗ trợ rồi. 

 Ta đã nghe tình hình bên phía các ngươi, không mấy lạc quan nhỉ. 

 Chúng ta đều là người trong nhánh Ẩn Ma, đâu thể bỏ mặc không để ý tới được? 

 Tuy Tư Vô Nhai tiền bối là võ giả tám trăm năm trước, không liên quan tới Côn Luân Ma Giáo, nhưng bọn họ cũng là người trong giới Ma đạo chúng ta, cũng đồng ý hỗ trợ.” 

 Ngụy Thư Nhai lạnh nhạt nói: “Bớt nói mấy lời hoang đường ấy đi, ngươi mà có lòng tốt như vậy à?” 

 Tư Đồ Khí vẫn không nói gì, vị đại trưởng lão Quỷ Vương Tông năm xưa Tư Vô Nhai đã thản nhiên lên tiếng: “Chính Ma không đội trời chung, thân là người trong Ma đạo, hôm nay chúng ta muốn giúp cũng có gì sai? 

 Đương nhiên, muốn ta ra tay cũng có điều kiện nho nhỏ. 


 Đám người này không phải bỏ đá xuống giếng, bọn họ đến là để nhân lúc cháy nhà mà hôi của! 

 Bản thân nhánh Ẩn Ma đã là một liên minh, còn cần liên minh làm quái gì? 

 Nhưng bây giờ ai là người chấp chưởng nhánh Ẩn Ma? Bên ngoài thì nhánh Ẩn Ma không có người chấp chưởng, nhưng trên thực tế đại đa số lực lượng trong nhánh Ẩn Ma là của Sở Hưu. Bây giờ y có thể tính là người chấp chưởng chân chính của nhánh Ẩn Ma. 

 Nếu đám người Tư Vô Nhai lại xây dựng liên minh Ma đạo, cũng tức là đào nền móng của toàn bộ nhánh Ẩn Ma.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.