Sở Hưu lại gõ bàn nói: “Trong mắt ta chuyện này lại rất đơn giản.
Đám người Nạp Lan Hải ở các địa điểm khác nhau, lần lượt tới cửa, lần lượt giết chết rồi lại tấn công Chí Tôn Đảo là được.”
Bách Đông Lai trợn tròn hai mắt nói: “Chỉ đơn giản như vậy thôi à?”
Sở Hưu gật đầu nói: “Chỉ đơn giản vậy thôi.”
“Nhưng vạn nhất để lộ động tĩnh gì, khiến người khác nghi ngờ thì sao?”
Sở Hưu hỏi: “Thiên Nhất Thủy Các của các ngươi lớn như vậy, chắc cũng có tông sư trận pháp, có thể bố trí trận pháp tạm thời phong tỏa khí tức trong một đảo nhỏ được chứ?”
Bách Đông Lai ngẩn ra nói: “Có thì cũng có nhưng mà...”
Sở Hưu xua tay nói: “Không nhưng nhị gì hết, chuyện giết người cứ để ta làm là được.
Chuyện các ngươi cần làm là trong lúc ta giết người thì bố trí ổn thỏa trận pháp xung quanh, đừng để chấn động lan ra ngoài. Thời gian cũng không cần lâu, một khắc đồng hồ là đủ.
Đúng rồi, ngày mai ta và Y tông chủ sẽ giả bộ rời khỏi Thanh Phong Hải. Đợi sau khi chúng ta đi thuyền tới nơi không người, các ngươi đến đón chúng ta.”
Thật ra theo Sở Hưu, ở nơi như Đông Hải này, lặng lẽ giết người là chuyện quá đơn giản.
Mọi người sống trên những hải đảo khác biệt, cách nhau từ trăm dặm tới ngàn dặm, có đi thuyền cũng mất nửa ngày. Đây quả là bình phong thiên nhiên.
Bách Đông Lai nghe kế hoạch của Sở Hưu xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-tai-giao-chu/3723555/chuong-1347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.