Thái độ của Y Ba Tuần rất khách khí, nhưng trong sự khách khí này lại có vẻ giả dối.
Sở Hưu như cười như không nói: “Y tông chủ, chúng ta coi như người quen lâu ngày, không cần chơi hư chiêu như vậy! Ta tới vì sao, chắc ngươi cũng biết.
Đã biết thì ngươi cũng hiểu bây giờ ta không có thời gian dự tiệc hay dùng cơm. Bên phía Bắc Yên sắp bén lửa tới nơi rồi.”
Y Ba Tuần cười khổ nói: “Sở đại nhân, không phải Đệ Lục Thiên Ma Tông không muốn giúp đỡ mà là chúng ta ở khu vực Nam Hải.
Nam Hải rất gần Nam Man, bây giờ bên đó đã có tin tức đưa tới, ngươi có biết ai tới không?”
Tâm thần Sở Hưu hơi động nói: “Rama?”
Y Ba Tuần cười khổ nói: “Đúng vậy, chính là Rama. Đối phương không tới tìm Đệ Lục Thiên Ma Tông chúng ta mà trực tiếp in dấu phật ấn trên mặt biển. Uy thế đó như thiêu đốt cả đất trời, một phật ấn mà bốc hơi mất không biết bao nhiêu nước biển. Ba ngày liền Đệ Lục Thiên Ma Tông chúng ta đều bị bao phủ trong hơi nước.
Đệ Lục Thiên Ma Tông chúng ta còn chưa ra tay, Rama đã đến cảnh cáo. Nếu Đệ Lục Thiên Ma Tông chúng ta thật sự xuất thủ, còn chưa đến Bắc Yên đã bị người của Tu Bồ Đề Thiền Viện xử đẹp rồi.”
Sở Hưu khẽ nhíu mày, hiện giờ giang hồ chính là như vậy, Chính Ma dính líu lẫn nhau.
Bên phía Tây Sở, võ lâm Chính đạo đồng ý ra tay nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-tai-giao-chu/3721364/chuong-1332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.