Binh khí và võ giả là phải phối hợp với nhau. Tuy Sở Hưu luôn cho rằng kẻ mạnh nhất luôn là võ giả, binh khí chỉ là phụ thuộc nhưng y cũng không thể không thừa nhận, đôi khi một món binh khí đủ cường đại có thể xoay chuyển chiến cuộc.
Cũng như ngày Hoàng Phủ lão tổ ngày trước, một kẻ sắp xuống lỗ mà dựa vào thanh Huyết Hồng Đề có thể tranh tài cùng Sở Hưu vài hiệp.
Còn bây giờ người cầm Tà Nguyệt Đao trong tay không phải Hoàng Phủ lão tổ sắp xuống lỗ mà là thần tướng Thiên Môn Huống Tà Nguyệt, không thể không nói uy lực của đòn này đã vượt ngoài dự liệu của Sở Hưu.
Nhìn lại Vô Nhị Thiên Đao trong tay mình, trên đó đã xuất hiện một lỗ hổng.
Thiên Đạo Chiến Hạp là thần binh phối hợp với Huyền Vũ Chân Công, biến hóa cực kỳ linh hoạt, nhưng khổ nỗi mức độ sắc bén còn kém nhiều.
Trước đó khi va chạm với Huyết Hồng Đề, trên Vô Nhị Thiên Đao đã xuất hiện lỗ hổng, không cách nào biến thành hình thái khác. Nếu thêm vài lần e là toàn bộ Thiên Đạo Chiến Hạp cũng tan vỡ.
Đương nhiên chuyện này cũng không vấn đề gì, Sở Hưu tự tin có thể hạ gục Huống Tà Nguyệt trước khi Thiên Đạo Chiến Hạp vỡ vụn.
Khi một người đã xuống thấp tới mức binh khí khống chế bản thân, làm sao hắn khống chế được vận mệnh của mình?
Với tình hình của Huống Tà Nguyệt hiện giờ, hắn cũng không cố được bao lâu, chẳng mấy chốc là bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-tai-giao-chu/3719504/chuong-1304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.