Lâm Thương Long vẫn khá lý trí, đối với hắn mà nói, Thiên Môn không có kẻ thù, chỉ có sứ mệnh mà bọn họ đang gánh vác. Cho dù năm xưa Côn Luân Ma Giáo thiếu chút nữa hủy diệt Thiên Môn thì đây cũng là chuyện của ngày trước, không có gì quan trọng hơn mang chìa khóa Thông Thiên về.
Kết quả thằng điên Huống Tà Nguyệt này, rõ ràng trước đó mình đã cảnh cáo hắn, hắn vẫn cứ khiêu khích Sở Hưu!
Hơn nữa thực lực của Sở Hưu cũng khiến Lâm Thương Long kinh hãi không thôi. Bây giờ mới cách lần bọn họ liên thủ tới Đại Hắc Thiên Ma Giáo bao lâu, sao thực lực tên Sở Hưu kia lại tiến bộ tới mức này?
Một đao vừa rồi đừng nói Huống Tà Nguyệt không cản được, có đổi thành hắn chắc kết quả cũng vẫn vậy.
Nhìn Lâm Thương Long ngăn trước mặt mình, Sở Hưu lạnh nhạt nói: “Lâm Thương Long, chẳng lẽ ngươi nghĩ ta ngu ngốc lắm sao?
Một hát mặt đỏ, một hát mặt trắng, vở tuồng này ăn ý quá nhỉ.
Còn nói cái gì mà Thiên Môn không muốn đối địch với ta. Được, ta đang muốn đối địch với Thiên Môn đấy!
Lâm Thương Long, ta không ngăn ngươi lấy thứ đó, nhưng hôm nay Huống Tà Nguyệt nhất định phải chết!”
Lâm Thương Long lập tức biến sắc: “Sở Hưu, đã nể mặt ngươi rồi, đừng có không biết điều!”
Tuy Lâm Thương Long không có hảo cảm gì với Huống Tà Nguyệt thậm chí còn trách hắn hay nổi điên nhưng dù sao hắn cũng là thần tướng của Thiên Môn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-tai-giao-chu/3719501/chuong-1301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.