Đúng lúc này, Lục Giang Hà đột nhiên truyền âm với Sở Hưu: “Tiểu tử Sở Hưu, lát nữa nếu có cơ hội tranh đoạt, cướp được ma chủng là tốt nhất. Nếu không lấy được ma chủng thì đi cướp thanh đao đá kia, sẽ có bất ngờ.”
Sở Hưu sửng sốt: “Bất ngờ? Có gì bất ngờ?”
Lục Giang Hà cười hà hà nói: “Ta dám cam đoan, trên giang hồ bây giờ ngoài ta ra thì không ai biết.
Các ngươi từng nghe nói năm xưa giáo chủ mang thanh Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ từ trong Nguyên Thủy Ma Quật ra.
Nhưng các ngươi không nghĩ xem, nếu là lưỡi đao do trời đất sinh thành, sao nó lại tinh xảo như vậy, bên trên còn có câu thơ.
Lúc giáo chủ mang Thính Xuân Vũ từ trong Nguyên Thủy Ma Quật ra, thật ra nó chỉ là một thanh đao đá như vậy thôi!
Sau khi trở lại Thánh giáo, giáo chủ dùng Vô Căn Thánh Hỏa luyện hóa bên ngoài của tảng đá mới để lộ ra thân đao ở trong. Hơn nữa giáo chủ còn trạm khắc tinh tế mới hình thành ma đao Thính Xuân Vũ.
Nhưng giáo chủ cái gì cũng tốt chỉ có đặt tên là kém, cái tên Thính Xuân Vũ là Hồng Liên Ma Tôn đặt giúp.”
Ánh mắt Sở Hưu lộ ra sắc thái lạ, nói vậy thi thực ra Thính Xuân Vũ cũng là bảo vật do thiên địa sinh thành. Còn thanh đao đá này có cùng nguồn gốc với Thính Xuân Vũ.
Còn lúc này, khi đám người Sở Hưu tới, trận chiến đã bắt đầu thăng cấp.
Tuy Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ki-tai-giao-chu/3718432/chuong-1299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.