Chương trước
Chương sau
 Đã rất lâu rồi Sở Hưu chưa gặp đối thủ mạnh đến vậy. 

 Cho dù ngày trước giao chiến với Lăng Vân Tử của Thuần Dương Đạo Môn, hắn cũng có thể liều mạng đánh với đối phương tới đầu rơi máu chảy, tuy ở thế yếu nhưng Lăng Vân Tử cũng bị thương rất nặng. 

 Còn lúc này đối mặt với Khang Động Minh, không ngờ Sở Hưu lại có cảm giác bất lực. Thực lực của đối phương khiến y rất áp lực, tình huống này rất hiếm thấy. 

 Biến cả thiên địa thành kiếm, trước mắt Sở Hưu thiên địa sơn hà đều là kiếm ý, như con sóng lớn vô biên đánh về phía y. 

 Sở Hưu hít sâu một hơi, xưa nay vẫn luôn là y ép người khác vào nguy hiểm, số lần người khác ép y vào nguy hiểm chỉ đếm trên đầu ngón tay. 

 Thiên địa hóa kiếm, vậy hủy thiên diệt địa! 

 Khoảnh khắc này, hai tay Sở Hưu kết ấn, tiếng than khóc như quỷ thần vang vọng khắp đất trời. 

 Quanh người Sở Hưu dâng lên ma khí cuồng bạo, toàn bộ thiên địa như dừng lại. Một khắc sau trời khóc, mưa máu đột nhiên hàng lâm! 

 Thiên Địa Giao Chinh Ma Đỗng Thiên Khốc Đại Bi Chú! 

 Không phải thời khắc mấu chốt thì Sở Hưu rất ít khi vận dụng công pháp này. 

 Không chỉ vì công pháp này phản phệ quá lớn mà còn vì Sở Hưu nghi ngờ con ngươi không thể tạo ra công pháp này. 

 Luồng khí tức quỷ dị đó dẫn dắt thiên địa. Càng vận dùng thì ác niệm càng ăn mòn tâm chí Sở Hưu, cứ như bộ công pháp này là hóa thân của ác ý trong thiên địa. 

 Nhưng uy lực của bảy bộ Đại Bi Phú hợp nhất cũng cường đại với mức người ta run rẩy. 

 Trong tiếng ông trời khóc than, dưới cơn mưa máu này, kiếm khí tan rã, toàn bộ thiên địa đều trở nên vặn vẹo trước loại lực lượng này. 

 Lần đầu tiên kiếm thế của Khang Động Minh thay đổi. 

 Thu kiếm, trảm thiên, một kiếm, hai kiếm, ba kiếm! 

 Sau ba kiếm, không ngờ bầu trời đang khóc ra mưa máu vô tận lại bị ba kiếm xé rách. 

 Gương mặt của Sở Hưu lộ vẻ nặng nề hiếm thấy. 

 Trước đó khi những người khác đối đầu với Thiên Địa Giao Chinh Ma Đỗng Thiên Khốc Đại Bi Chú, bọn họ chỉ có thể chống chọi. 

 Nhưng không ngờ Khang Động Minh lại có thể phá vỡ cơn mưa máu, thực lực thật kinh khủng. 

 Khang Động Minh nhìn Sở Hưu, đột nhiên nói: “Thức võ kỹ vừa rồi của ngươi 

 rất mạnh.” 

 Đây là lần đầu tiên Khang Động Minh nói chuyện. Phải nói là từ khi gặp Sở Hưu đến bây giờ đây là lần đầu tiên hắn mở miệng. Âm thanh u ám như đã rất lâu rồi không giao lưu với người khác, nhấn mạnh từng chữ, hết sức chậm rãi. 

 Nhưng sau câu đó, Khang Động Minh không nói gì thêm, tiếp tục cầm kiếm đánh tới. 

 Đúng lúc này giữa không trung có ma khí ngập trời giáng xuống. Ngụy Thư Nhai trực tiếp dẫn theo cao thủ trong nhánh Ẩn Ma đến. 

 “May quá, cuối cùng cũng không tới trễ.” 

 Ngụy Thư Nhai cười ha hả, vung tay, đám người Chử Vô Kỵ cũng gia nhập chiến trường, bù đắp mặt số lượng bên phe Sở Hưu. 

 Sở Hưu kinh ngạc: “Ngụy lão, sao ngài lại tới đây?” 

 Thật ra lần này Sở Hưu không định làm phiền Ngụy Thư Nhai. 

 Một là vì Ngụy lão là trưởng bối đối xử thật lòng với Sở Hưu. Tuy hắn không phải sư phụ của Sở Hưu nhưng có thể nói hắn luôn bồi dưỡng Sở Hưu như người nối nghiệp của mình. 

 Tuy Ngụy Thư Nhai có thực lực Chân Hỏa Luyện Thần, nhưng dù sao tuổi tác cũng đã cao, tuy vẫn còn sức chiến đấu nhưng khí huyết đã dần dần suy yếu. 

 Lần trước Ngụy Thư Nhai ra tay giúp Sở Hưu ngăn cản Hư Vân của Đại Quang Minh Tự, lão đã thấy mệt mỏi. Sở Hưu không muốn Ngụy lão tiếp tục tử chiến giúp mình. Chiến trường nảy lửa này không thích hợp cho Ngụy Thư Nhai phát huy. 

 Ngoài ra theo kế hoạch mà Sở Hưu bố trí, còn không có xung đột với hai nhánh Đạo Phật. 

 Khi đó tình hình của Bắc Yên là Trấn Võ Đường của Sở Hưu giao tranh với triều đình, không liên quan mấy tới nhánh Ẩn Ma. 

 Nếu Ngụy Thư Nhai tham gia tương đương với nhánh Ẩn Ma gia nhập, khó mà nói chắc liệu Thuần Dương Đạo Môn và Đại Quang Minh Tự có thấy e ngại rồi dồn càng nhiều lực lượng vào, gây ra càng nhiều phiền toái không. 

 Đương nhiên bây giờ Đại Quang Minh Tự và Thuần Dương Đạo Môn đã lưỡng bại câu thương, người của hai phái này chỉ đứng xem kịch, đương nhiên không gây ảnh hưởng gì. 

 Ngụy Thư Nhai nói: “Ngươi bố trí chiến trận lớn như vậy, sao ta có thể coi như không thấy. 

 Nhưng ta biết, ngươi đã không nói với ta chứng tỏ ngươi cũng có tự tin. Vốn dĩ ta không định tới. 

 Chẳng qua ta nghe nói đám người Tư Đồ Khí tới tìm ngươi, sợ sẽ xảy ra chuyện nên mới đến xem.” 

 Ngụy Thư Nhai tới đây không phải sợ bên phía Sở Hưu có vấn đề gì, thực ra với thực lực của Tư Đồ Khí và mối liên kết rời rạc của bọn họ, còn lâu mới uy hiếp được Sở Hưu. 

 Ngụy Thư Nhai lo là bọn họ tới có thể xáo trộn kế hoạch của Sở Hưu không. 

 Lão đã già rồi, không dùng được, không giúp được gì cho Sở Hưu ở bên ngoài nhưng vẫn có thể quản thúc bên trong một chút. 

 Lần này đám người Tư Đồ Khí tổ chức họp bàn mà không báo cho lão, ý tứ rất rõ ràng. Thậm chí lần này tới đây, Ngụy Thư Nhai đã chuẩn bị để trở mặt. 

 Chỉ có điều hắn cũng không ngờ đám người Tư Đồ Khí lại nhận thua, vừa gặp mặt thì Sở Hưu đã trực tiếp mời Thương Thiên Lương ra, bọn họ cũng bị dọa lui. 

 Nhưng lão tới vừa kịp lúc bắt đầu, bên phía Sở Hưu bị Khang Động Minh ép tới cực hạn, Ngụy Thư Nhai bèn ra tay trợ giúp. 

 Tuy thực lực của Khang Động Minh rất mạnh, nhưng một địch hai, không phải không có cơ hội. 

 Hơn nữa bây giờ không phải Sở Hưu đang quyết đấu công bằng với Khang Động Minh, đây là tranh đoạt hoàng vị, liên quan tới tương lai và tiền đồ của biết bao người, được làm vua thua làm giặc, đương nhiên phải dốc toàn bộ lực lượng ra đánh cược. 

 Cho nên sau khi Ngụy Thư Nhai đến, Sở Hưu và Ngụy Thư Nhai bắt đầu giao chiến với Khang Động Minh. 

 Tuy Ngụy Thư Nhai đã già nhưng võ đạo trên người hắn không chỉ của chính hắn, mà còn dung nhập võ đạo của bốn vị Thiên ma trên Cửu Thiên Sơn. 

 Sở Hưu ỷ vào thân thể cường đại, cơ bắp cường hãn, chịu đòn tốt, đương nhiên không để Ngụy Thư Nhai thể chủ công. Cho nên hắn bước tới nghênh đón Khang Động Minh, còn Ngụy Thư Nhai ở bên chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào. 

 Có trợ thủ cường đại như Ngụy Thư Nhai, áp lực Sở Hưu Sở Hưu cũng giảm nhiều. 

 Dù sao hắn dựa vào ngoại vật, lực lượng của bản thân không cách nào sánh bằng chí cường giả cường đại Thiên Địa Thông Huyền. 

 Tuy thực lực của Khang Động Minh rất mạnh, như vị sư phụ hờ nhà hắn là được thuê bằng tiền, chỉ xuất thủ có một lần. 

 Những người khác đang giao chiến với Cung Phụng Đường của hoàng thất. Trấn Võ Đường của Sở Hưu, võ giả Thương Thành và võ giả Ma đạo do Ngụy Thư Nhai dẫn tới đang xoay chuyển thế cục. 

 Tiền đồ chưa rõ, bên mình có thể thất bại bất cứ lúc nào. Lúc này Hạng Xung lại đột nhiên nghĩ ra điều gì, hét lớn: “Hoàng Phủ lão tổ! Ta biết các ngươi đang ở đây! Ta đáp ứng điều kiện của các ngươi, ta đáp ứng hết, mau ra tay đi!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.